
LG
Dasteon - Thế Giới Của Những Linh Hồn
Chương Mở: Hư Vô
"Sự khởi đầu của vạn vật trên thế gian này không phải là một thứ gì cụ thể. Trái lại, nó là trạng thái "không tồn tại" - vật chất không hiệu hữu, tinh thần và tình yêu cũng thế - hay "Hư Vô."'
Truyền thuyêt xa xưa nhất kể rằng, vào ngày đầu tiên của thế gian, vạn vật chìm trong bóng tối vĩnh cửu. tất cả sinh mệnh, sự sống, ánh sáng đều không hiệu hữu, tất cả chì là một khoảng không vô cùng tận, tựa hồ tâm trí người đã chết. Phải, nói theo cách đó, tất cả khởi nguyên từ "cái chết"...
Và rồi trong cái không gian tưởng chừng là bất tận ấy, một tiếng "thình thịch" ngân lên, tuy khẽ khàng mà vẫn đủ vạn vật đang chìm trong cõi vĩnh hằng giật mình tỉnh giấc, ngoái đầu nhìn lại... "Trái tim" của sinh linh đầu tiên nơi Tam Giới - "Hắc Nguyệt Ma Thần Obscurus" - một quái thú mà theo thần thoại miêu tả là có đầu rồng, thân sư tử và đôi cánh của loài quái điểu, thân hình to lớn đến mức bao trọn cả một tinh cầu. Mỗi hơi thở của Obscrus mang theo tử khí hăc ám vô cùng. Vào những ngày đầu tiên ấy, nó đã gặm nhấm linh khí của vạn sinh linh đang yên nghỉ trong "cõi chết" để nuôi dưỡng thân thể..


Hàng vạn năm sau, ma khí từ hơi thở của Obscurus tích tụ thành một "tinh cầu" đầu tiên của thế gian - Hắc Nguyệt. Và cùng lúc đó, từ mớ chất thải của con quái thú khổng lồ, một "sinh mệnh ánh sáng" cũng chào đời - người là một Thiên Sứ mang tâm hồn thuần khiết - Quang Thần Elias Lunedian.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hai đại diện của bóng tối và ánh sáng đã hiểu rằng thế gian này không đủ rộng cho cả hai. Một trận chiến kinh thiên động địa đã diễn ra, Ma Thần Obscurus dùng tinh cầu Hắc Nguyệt như 1 lỗ đen hấp thụ lấy ánh sáng thuần khiết từ Elias, trong khi vị Quang Thần tung những đòn công kích mãnh liệt vào con quái thú bằng cặp song kiếm của ông - thứ mà sử sách ghi lại bằng cái tên "Alas." Chiến trận giữa hai cực của thế gian cứ thể diễn ra trong suốt một trăm mười hai ngày - thời điểm mà cả ma thần và Elias đều đã cạn kiệt nguồn lực. Chính vào lúc đó, vạn sinh linh đang yên giấc trong "cõi chết" đã đồng loạt được "đánh thức" bởi năng lượng tỏa ra từ cuộc xung đột. Sự thức tỉnh đồng loạt này đã khiến tinh cầu Hắc Nguyệt trong tay Ma Thần bị quá tải, các sinh linh bị hấp thu đồng loạt chuyển mình khiến nó bùng cháy, sinh ra một vụ nổ vang trời - cuốn cả Elias và Ma Thần Obscurus vào, phá nát nhục thể của họ...
Các tài liệu ghi chép sau gọi sự thức tỉnh và vụ nổ này bằng cái tên "Ngày Hỗn Mang" (Day of Mayhem).
Lịch Sử Hỗn Nguyên Tam Giới
"We take others' lives so that we might live forever, we consume light so that our darkness might reign in eternity."
- The Queen of Fengsel III, Nexus 3105 - Mayhem 1
Phần I: Lịch Sử Nhân Gian Đại Lục
[Kỷ Bóng Tối -> Hỗn Nguyên 1004]

Chương Một: Kỷ Bóng Tối Gyvee
"Sự khởi đầu của triều đại này (Lữ Hạ - Fengsel) đánh dấu khởi đầu, và cũng là kết thúc của "sự sống" trên Sinriya."
- "Birth of Darkness," Rene Bernard, Jagan 2099 -
Theo sau vụ nổ "Ngày Hỗn Mang," vô vàn sinh linh văng tứ tán trong cõi hư vô của sự chết, để rồi sau đó, vật chất dần liên kết lại, tái tạo thành những "Địa Tinh Thể" lơ lửng giữa bóng tối. Những địa tinh thể này có hình dàng khác nhau, tùy thuộc vào "lõi" đã sinh ra chúng. Vi như hai con mắt của Ma Thần Obscurus văng ra, đã tụ thành hai tinh cầu màu tím thẫm, gọi là "Song Nguyệt" Obscurus, mà sau này sẽ soi sáng Tam Giới Hỗn Nguyên. Hay, bên cạnh đó, "trái tim" của Quang Thần Elias đã từ từ định hình, thần khí từ nó tỏa sáng rực rỡ, thắp sáng không gian tăm tối xung quanh - thứ mà người ngày nay gọi là vầng "Thái Dương" [El' Roes trong Tiên Ngữ].
Còn ví như hai thanh thần kiếm "Alas" của Elias sau khi nhục thể của ngài bị phá hủy, thánh khí từ nó đã thu hút vật chất đang lơ lửng sau chấn động "Ngày Hỗn Mang," tích tụ thành "Nhân Giới Sinriya." Lõi của 1 trong 2 thanh thần kiếm Alas vốn là một viên ngọc cùng họ với Elias - "Lunedian" - nhưng nó đã bị hư hỏng nặng sau cuộc đấu với Ma Thần Obscrus. Bởi thế, nhân giới Sinriya sinh ra không vẹn toàn, mà chỉ là một dải đất hình cây đàn Lia lơ lửng giữa hư vô. Với tâm là "Đại Lục Nhân Gian" được bao phủ bởi bảy đại dương - hay còn gọi là "Thất Hải."
Ngày đầu tiên khi Sinriya được tạo thành bởi năng lượng từ thần kiếm Alas và lõi Lunedian của nó - thế gian ngập trong ánh sáng, cây cối nở rộ thành những cánh rừng cổ kính rêu phong, cùng các đồng cỏ bạt ngàn trải dài nơi thảo nguyên vô cùng tận. Một màu sắc thanh bình ngự trị muôn nơi.
"Nhân Giới Đại Lục, mảnh đất chính của Sinriya vào những ngày đầu tiên chính thị là thiên đường mà những nhà truyền giáo ngày nay vẫn thường nhắc đến. Ban ngày, động vật hát ca cùng giai điệu nơi núi rừng, và điệu nhạc ấy không dứt cho đến tận đêm - khi "Song Nguyệt" phủ lớp màn tím thẫm, ban cho tất cả giấc ngủ an lành..." - là những gì mà Rene Bernard đã viết để mô tả quang cảnh thần tiên này trong cuốn sách "Khởi Nguyên Bóng Tối" của ông tại thư viên hoàng gia Jagan vào năm 2099 Hỗn Nguyên.

Nhưng, mọi thiên đường đều có ngày kết thúc. Và Nhân Giới Đại Lục không phải là một ngoại lệ.
Ngoài những tinh thể ánh sáng thuần khiến từ lõi Alas - Lunedian, rải rác trên nhân giới Sinriya còn có những "tàn dư" của Ma Thần thượng cổ Obscrus. Trải qua hàng trăm năm, chúng dần hấp thụ linh khí của trời đất, để rồi một ngày kia, từ sâu thẳm trong lòng dãy núi tuyết hùng vĩ nhất Sinriya - Bạch Ngân Thành [The Silver Walls] - một "sinh mệnh tà ác" đã dần mở mắt thức tỉnh...
Theo sử sách xưa mô tả, "hắn" sinh ra từ "lõi" của Ma Thần Obscrus - phần đen tối nhất của trái tim tà ác đã ghi dấu âm thanh đầu tiên mà vũ trụ chứng kiến, kết hợp với một phần ánh sáng từ máu thịt Quang Thần Elias dính vào khi giao chiến với quái vật khổng lồ. Khi vừa định hình và có ý thức, "hắn" mang hình dáng của một nam giới có làn da trắng bệch xanh xao như người chết, mái tóc đen dài lúc nào cũng che kín nửa trên khuôn mặt vì một lý do gì đó - nhiều người nói rằng có thể do hắn dị hình dị dạng, một số lại nói là để che đi con mắt tà ác nơi đỉnh trán - dấu ấn của những kẻ mang dòng máu Ma Thần.

Tương truyền, "hắn" ra đời vào thời khắc "Thái Dương" và "Song Nguyệt" giao thoa nơi dãy Ngân Thành, khiến đêm hôm đó dài bất thường, bóng tối phủ kín cả Đại Lục trong mười bảy ngày liên tục...
Trong mười bảy ngày đó - khoảng thời gian mà thần thoại xưa vẫn nhắc đến với cái tên "mười bảy ngày của Gió Trời," - bởi khi ấy khu vực trong lòng dãy núi tuyết Ngân Thành hùng vĩ liên tục vang lên những trận cuồng phong từ bầu trời giáng xuống, che lấp hấu hết muôn thú và quang cảnh. Để rồi khi bình minh vừa hồi sinh, tựa hồ như sau hàng thế kỷ... màu trắng của dãy Ngân Thành đã hoàn toàn chuyển sang màu đen u tối.
"Mười bảy ngày trôi qua, thời gian tưởng ngắn nhưng lại là quá dài đối với một kẻ vừa "trở lại" sau hàng vạn năm đắm chìm trong cõi chết. Cơn tức giận của hắn đánh dấu sự chấm dứt của mọi thứ tốt đẹp từng hiện hữu." (Rene Bergnard, Jagan 2099)
Bằng sức mạnh tà ác của Ma Thần, kẻ kế thừa bóng tối giương cao đôi cánh đen kiêu hãnh, nhuộm cả chân trời trong một màu ảm đạm thê lương. Tiếng đập của đôi cánh ấy trên bầu trời đã đánh thức những ác linh đương say ngủ dưới lòng đất màu mỡ Sinriya - bọn người "Idrians" (Nguyệt Linh), những kẻ mà linh hồn đã bị nuốt chửng bởi Hắc Nguyệt của Ma Thần thượng cổ, trở thành ma linh đại gian đại ác... đánh dấu sự khởi đầu của một triểu đại hắc ám sẽ gieo rắc tang thương cho toàn Đại Lục Nhân Giới trong suốt hơn ba nghìn một trăm lẻ năm năm tiếp theo... Triều Đại Lữ Hạ Thần Quốc (The Kingdom of Heaven - Fengsel).
Sau, những Nguyệt Linh vừa tỉnh giấc tôn Icarus lên làm Hoàng Đế đầu tiên của đế chế Lữ Hạ vừa thành lập, lấy hiệu là "Idriana". Cùng ngày hôm đó - ngày mà lịch sử cho rằng Thái Dương đã không mọc và Song Nguyệt cũng chẳng dám ló dạng, Ám Thần Icarus tuyên bố sự khởi đầu của năm thứ nhất thuộc bộ lịch Tử Lân (Nexus), đặt quốc kỳ Lữ Hạ là hình ảnh một thanh kiếm tương tự thần kiếm Alas nhưng có màu đen, cắm trên một bia mộ - ý nghĩa tượng trưng cho sự thay đổi vị thế giữa ánh sáng và bóng tối, bởi giờ đây chính Lữ Hạ và tàn dư của Obscurus mới là những kẻ sẽ đặt dấu chấm hết cho Nhân Gian mà Elias đã hy sinh thánh thể tạo thành. Đồng thời, triều đại Lữ Hạ cũng đổi tên Đại Lục Sinriya thành "Gyvee" - trong cổ ngữ có nghĩa là "Tĩnh" trong "tĩnh lặng." Tuy cái tên này sau đã bị phủ nhận, rồi biến mất trong quên lãng, chỉ có một vài Nguyệt Linh thuộc trấn Hạ Nguyệt, Linh Giới, biết đến, nhưng sự thật là "triều đại bóng tối Gyvee" mà Lữ Hạ đã áp đặt lên Sinriya đã từng hiện hữu, và hậu quả nó để lại vẫn ăn sâu vào gốc rễ từng sinh mệnh trên thế giới ngày nay.
Chương Hai: Ngũ Đại Ma Thần và Cuộc Kháng Chiến của Từ Khang
Sau khi đế quốc được thành lập, Hoàng Đế Idriana - hay Icarus - liên tục dùng tử khí hồi sinh Nguyệt Linh từ dưới lòng đất Sinriya, gầy dựng nên một đội quân tinh nhuệ thiện chiến - đặt tên là "Xích Vũ Đoàn" (The Red Feather Army). Nhưng rồi, năm Nexus thứ 29, Icarus cảm thấy việc dùng năng lượng bản thân để tự mình đánh thức Nguyệt Linh, xây dựng quân đội là lãng phí. Vì thế, ông ta đã tìm cách tạo ra những kẻ hầu cận có năng lực "thức tỉnh" các Idrians từ tinh hoa của Đại Lục như mình.
Với suy nghĩ đó, Icarus ra lệnh Xích Vũ Đoàn xây dựng nên năm tế đàn rải rác khắp Đại Lục Nhân Giới, mỗi tế đàn giữ 1 vị trí trọng yếu - nơi tinh hoa trời đất tích tụ mạnh nhất hòng tìm kiếm và triệu gọi những ma linh hùng mạnh, tà ác nhất còn lởn vởn trong lòng đất Đại Lục... Sau hơn 112 năm thi công, Nexus thứ 141, năm tế đàn bóng tối của Lữ Hạ Thần Quốc được hoàn thành - vị trí của chúng đến nay vẫn là một ẩn số lớn với Tam Giới. Sau, Icarus tiến hành nghi thức gọi hồn, triệu gọi ở mỗi tế đàn một Đại ma đầu, mỗi tên tượng trưng cho một phần của "cõi chết," gồm: "Hư Không Quỷ" (Demon of the Abyss), "Tu La Quỷ" (Demon of Destruction), "Nhân Dịch Quỷ" (Demon of Disease), "Hắc Hỏa Quỷ" (Demon of Spiritual Inferno), và... ác quỷ mạnh nhất - "Luân Hồi Quỷ" (Demon of Nirvana).

Năm Đại Ma Đầu này khi vừa tỉnh giấc, đã xem Icarus như cha đẻ của mình, do chính hắn đã đánh thức chúng từ cõi vĩnh hằng. Một trong số đó - Luân Hồi Quỷ, đã phải lòng vị Hoàng Đế đầu tiên của Lữ Hạ, và trở thành Vương Hậu đầu tiên của đé chế bóng tối này. Sau, dưới sự trợ giúp của Ngũ Đại Ma, quân đội Xích Vũ của Lữ Hạ đã nhanh chóng bành trướng thế lực, mở rộng biên giới... liên tục tiến hành các cuộc xâm lược vào lãnh thổ Thú nhân tộc - một tộc người sơ khai của Sinriya.
Bên cạnh đó, cùng với sự trỗi dậy của Icarus, một làn sóng lan trải khắp toàn bộ Nhân Giới Sinriya cũng được tạo ra, ma khí từ hắn hòa quyện vào từng rễ cây ngọn cỏ, khiến các sinh mệnh bị Hắc Nguyệt hút lấy đang ngủ yên tỉnh giấc rải rác trên khắp thế gian. Tuy mang trong mình dòng máu tà ác của Ma Thần, nhưng không phải tất cả Nguyệt Linh sinh ra đều mang tính ác; ngược lại, hầu như chỉ có những kẻ bị Hoàng Đế Idriana và thuộc hạ thân tín của hắn "triệu gọi" là bị ma hóa. Còn lại những Nguyệt Linh kia, hầu hết đều mang trong mình một phần không nhỏ máu thịt thuần khiến của Elias và chính nghĩa từ lõi thần kiếm Alas đã tạo nên Nhân Giới này, nên bản chất không khác gì con người sở tại, duy chỉ có tuổi thọ ngắn hơn và phải liên tục ăn xác động vật để cơ thể không mục rữa.
Nexus thứ 234, một bộ phận Nguyệt Linh không chịu sự cai quản của Icarus đang định cư ở vùng rừng núi phía Bắc Nhân Giới Đại Lục, dẫn đầu bởi 1 Nguyệt Linh tên Từ Khang, đã liên kết với các tộc dã thú nhân gần đó, tạo thành 1 liên minh khá vững mạnh đễ đề phòng sự bành trướng không ngừng từ đế chế Lữ Hạ ở vùng Ngân Thành phía Nam - trung tâm Đại Lục.
Nexus thứ 249, biên giới Lữ Hạ đã trải dài từ vùng biên giới phía Bắc giáp với cánh rừng thuộc địa phận liên minh Từ Khang xuống đến tận rìa phía Nam Đại Lục. Nhận thấy một cuộc chiến với đế chế Lữ Hạ hùng mạnh là không thể tránh khỏi, Từ Khang quyết định lập đế xưng vương, lập ra đế chế "Bạch Phụng" (The White Phoenix Kingdom), chiêu mộ nhân tài từ những dòng họ và vương quốc nhỏ trong vùng rừng núi phương Bắc chống lại Lữ Hạ - trong số những dòng họ gia nhập quân đội của Từ Khang, họ Bạch chiếm số đông nhất, do đó cũng là họ của chị gái và tùy tướng thân tín nhất của ông - Bạch Khởi. Bạch Phụng đế quốc chủ trương hiếu hòa, chỉ chiến đấu bảo vệ quốc gia, gia đình và chính nghĩa, trái ngược hẳn với tham vọng bá quyền từ Hoàng Đế Idriana của Lữ Hạ, do vậy chiêu mộ được không ít nhân sĩ. Năm Nexus thứ 250, 1 năm sau ngày lập quốc, quân đội của liên minh Bạch Phụng đã lên đến 100,000 tinh binh, trong đó có hơn 20,000 đến từ các tộc thú nhân, 10,000 là thân binh của họ Bạch, còn lại là chiến sĩ khắp nơi quy tụ về, sẵn sàng hiến đấu bảo vệ ánh sáng từ lá cờ chim phụng hoàng trắng đang tung bay khắp vùng núi đối tự do...
Mùa Đông cùng năm 250, tại kinh đô Lữ Hạ, tòa tháp "Bình Minh Bóng Tối" - một công trình kiến trúc đồ sộ gồm bảy trăm mười bảy các cung điện lớn nhỏ liên kết với nhau, tạo thành một tòa tháp đen trọc trời vươn lên kiêu hãnh giữa thành phố người chết, tựa hồ một biểu tượng của bóng đêm vĩnh cửu sẽ thống trị nhân gian, che lấp Thái Dương - đúng y như tên của nó.

Ngay sau khi tháp bóng tối hoàn thành, Hoàng Đế Idriana của Lữ Hạ lập "Hư Không Quỷ" Larik de Idrianos làm Thái tử, kẻ sẽ kế thừa vương vị và cả quyền chỉ huy đội quân mạnh nhất lịch sử - "Xích Vũ Đoàn." Đồng thời, Idriana - Icarus cũng phong cho "Tu La Quỷ" Kar'ark de Idrianos (sau gọi là Oda Taijitsu) và "Nhân Dịch Quỷ" Haford de Idrianos, hai vương tử của đế quốc, chức vị "Bắc Bình Song Tướng" - ra lệnh cho họ dẫn đần hơn 20 vạn quân, trong đó có hơn 60,000 là sĩ binh tinh nhuệ thuộc Xích Vũ Đoàn, tấn công vào biên giới phía Bắc, mượn cớ trừng phạt việc Từ Khang "kiêu ngạo" tự ý lập đế xưng vương đã gây "bất ổn" trong lòng dân Lữ Hạ, đồng thời giáng hồi chuông cảnh cáo với những kẻ chống đối.
Xuân Nexus thứ 251, quân đội Lữ Hạ chạm trán với các chiến binh Bạch Phụng đế quốc ở bờ sông Siren gần biên giới phía Bắc Fengsel. Trận chiến diễn ra vô cùng khốc liệt ngay từ ngày đầu tiên, quân Lữ Hạ tuy có số lượng áp đảo, nhưng với lợi thế địa hình cùng với tài chỉ huy của tướng Bạch khởi, Bạch Phụng quân đã dụ các lữ đoàn Fengsel đóng bè gỗ và cầu phao vượt sông, để rồi đổ dầu xuống từ thượng nguồn, sau dùng hỏa công thiêu rụi hơn 6000 quân tiên phong. Sau đòn trời giáng ấy, quân tiên phong Lữ Hạ như bầy ong vỡ tổ trước đợt tấn công từ những kỵ mã tinh nhuệ vận Bạch Y bào, thương vong vô số. Ước tỉnh chỉ trong vài giờ giao chiến, Fengsel tổn thất hơn 19,000 quân, trong đó có hơn 2,000 là tinh binh Xích Vũ Đoàn, trong khi phía bên Bạch Phụng chỉ hy sinh chưa đến 3,000.
Ngày giao chiến thứ hai, vương tử và cũng là một trong hai thống soái của Lữ Hạ - "Nhân Dịch Quỷ" Haford Idrianos - đích thân thống lĩnh hơn 5 vạn quân, trong đó 1 vạn là Xích Vũ binh, mở đợt tấn công tiếp theo. Bên kia chiến tuyến, Bạch Khởi cùng hai tùy tướng là Bạch Yến và Từ Phong cũng dẫn quân nghênh địch ở phòng tuyến bên kia bờ sông.
Với lợi thế phòng thủ, từ trên đánh xuống, Bạch Khởi không mấy khó khăn để ngăn chặn đợt tấn công của Haford. Ngày thứ hai kết thúc với thương vong tương đối cho cả hai bên, tuy nhiên, trong lúc giao tranh, Bạch Khởi cũng trúng ám khí từ quân Xích Vũ và bị thương.
Ngày thứ ba, trong một sự kiện bất ngờ, tướng Từ Phong dưới trướng Bạch Khởi bất ngờ tạo phản, nhân lúc vị nữ tướng đang bị thương, lại sơ hở, đã ra tay giết chết cô ta, đem thủ cấp dâng cho vương tử Kar'ark de Idrianos của Lữ Hạ để nhận chức "Thần Quan" dưới trướng ông ta. Nguyên nhân tại sao Từ Phong phản bội khi quân Bạch Phụng đang có thế thắng đến nay vẫn chưa rõ, nhiều người phỏng đoán là do ông ta ghen ghét với tiếng tăm của Bạch Khởi, một số lại đồn thổi là ông ham của cải nên đã quy thuận Fengsel. Dù thế nào, sau cái chết của Bạch Khởi, quân đội Bạch Phụng như rắn mất đầu, tuy vẫn chiến đấu quả cảm nhưng không tài nào ngăn nổi đợt tiến công tổng lực của Xích Vũ Đoàn đến ngay sau đó. Hơn 60,000 binh lính Bạch Phụng hy sinh, 12,000 tù nhân chiến tranh sau đó cũng bị chặt đầu, thủ cấp đóng cọc dựng dọc bờ sông Siren - trong khi thân xác bị ăn sống bởi các Nguyệt Linh Xích Vũ Đoàn. Đây là trận thảm sát dã man với quy mô lớn nhất trong lịch sử Tam Giới tính đến thời điểm này, chỉ sếp sau sự kiện Tử Ảnh Thần Vương KAI chôn sống 3 vạn dân thường của Eternium gần đây.
Nexus thứ 252, trên đà chiến thắng ở sông Siren, quân đội Lữ Hạ tiếp tục tiến sâu vào lãnh thổ Bạch Phụng đế quốc. Lúc này ở thủ đô Minh Nguyệt, Từ Khang vẫn đang bàng hoàng bởi cái chết của chị gái, mong muốn báo thù lên đến cực điểm, vị vua của đế chế phụng hoàng trắng đích thân dẫn hơn 20,000 thân binh, đồng thời tổng động viên toàn dân, khuyến khích gia nhập quân đội, quy tụ được hơn 30,000 dân binh cùng 5,000 dã binh từ thú tộc lân cận, tập hợp 1 đội quân hòng cản bước tiến của Lữ Hạ Thần Quốc.
Các chiến sĩ của Bạch Phụng quốc dưới sự chỉ huy của Từ Khang - người nổi danh là một "thiên tài quân sự" đương thời, đặc biệt giỏi các trận phục kích nơi rừng rậm - đã liên tục đẩy lùi những đợt công kích từ Lữ Hạ, giết không biết bao nhiêu quân sĩ Fengsel và cả Xích Vũ Đoàn mà kể. Kết quả là sau 3 năm xâm lược, quân đội Lữ Hạ do vương tử Haford de Idrianos và Kar'ark de Idrianos vẫn không tài nào tiến sâu hơn nữa vào địa phận quanh thủ đô Minh Nguyệt của Bạch Phụng Quốc, ngược lại còn bị tổn thất đến hơn 50,000 quân. Phía Từ Khang, quân số không những không giảm mà còn tăng mạnh, thời điểm Nexus 255, đã lên đến hơn 90,000 - điều này là do sự ngưỡng mộ của nhân sĩ bốn phương với vị vua trẻ tuổi đã dũng cảm đứng lên chống lại đội quân "bất tử" đến từ "cõi chết" Lữ Hạ.
Nexus thứ 255, trước tình thế bế tắc, vương tử Kar'ark de Idrianos mất kiên nhẫn, quyết định thân chinh dẫn 2 vạn tinh binh Xính Vũ Đoàn mở cuộc tấn công quy mô lớn thẳng vào thủ đô Minh Nguyệt, với sự trợ giúp của hơn 5 vạn quân nữa do vương tử Haford phía sau hỗ trợ. Dưới sự dũng mãnh vô song của kẻ được tôn xưng là "Tu La Ác Quỷ" của thời loạn thế, quân Xích Vũ đột phá qua được trận đồ mai phục của Từ Khang. Nhưng ngay sau đó, chúng liền bị quân mai phục do hai tướng Vân Ái và Lạc Trịnh của Bạch Phụng quốc dùng kỵ mã bất ngờ tấn công, khiến tổn thất nặng nề, buộc phải lui quân. Tuy vậy, đợt tấn công đó đã làm suy yếu mạnh quân đội của Từ Khang, bởi hơn 4 vạn chiến binh đã tử trận dưới ma pháp của Kar'ark và Xích Vũ Đoàn của hắn.

Biết không thể chống cự nổi một đợt tiến công tiếp theo, Từ Khang và các tùy tướng hiểu chuyện thủ đô Minh Nguyệt thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian, nên đã lập mưu, dụ quân đội Lữ Hạ tiến vào trong thành, sau đó tiến hành hỏa công, thiêu rụi toàn bộ thành phố được coi là biểu tượng của sự thanh bình và tôn nghiêm chốn Bạch Phụng quốc này. Đợt hỏa công đến như một bất ngờ với quân đội Lữ Hạ, hơn 10,000 binh sĩ bị thiêu sống, vương tử Haford bị thương nhẹ, hệ thống chỉ huy tê liệt - điều này là bởi phía Fengsel thời điểm đó không tin rằng Từ Khang có thể hy sinh thành phố mà theo sử sách kể lại, ông xây dựng dựa trên màu sắc của hai mặt trăng Nhân Giới - màu tìm nhạt và xanh dương, hai màu mà Bạch Khởi thích nhất -như một món quà tinh thần tặng cho chị gái mình để đền đáp công lao đã giúp ông từ những ngày đầu lập quốc của cô.
Sau thành công làm bất ngờ quân Lữ Hạ bằng trận hỏa công đó, Từ Khang trốn thoát thành công cùng đại bộ phận các quân sư, tướng lĩnh trọng yếu thuộc Bạch Phụng quốc. Họ rút vào sâu trong một quần đảo ngoài khơi vùng biển Mystic thuộc Thất Hải, phía Bắc Nhân Giới Đại Lục.
Mặt khác, quân đội Lữ Hạ sau đó tiếp tục mở rộng chiến dịch, chiếm trọn vùng đối núi phía Bắc, quá trình này vấp phải sự kháng cự nhỏ lẻ từ các bộ tộc dã nhân và tiểu quốc của những Nguyệt Linh xung quanh còn ủng hộ Từ Khang. Tuy nhiên đến năm Nexus thứ 280, toàn bộ Đại Lục Nhân Giới đã nằm dưới sự kiểm soát của vương thất Lữ Hạ. Lãnh thổ Bạch Phụng đế quốc trong vùng rừng núi đó bị chia ra thành 3 địa giới, gọi là vùng Haford ở phía Nam, Eliriana tại trung tâm, và Lilithian nằm dọc phương Bắc.
"Tu La Quỷ" - vương tử Kar'ark de Idrianos -
sau gọi là Oda Taijitsu
Chương Ba: Luân Hồi Điện và Huyễn Giới
Sau khi đánh bại và tàn sát Bạch Phụng đế quốc, Hoàng Đế Lữ Hạ xác lập địa giới mới và bắt đầu tổ chức bộ máy cai trị ở các địa phận chinh phạt được. Tôn giáo của Lữ Hạ - thời ấy gọi là "El'riana" (theo cổ ngữ Fengsel nghĩa là "sự chết," còn nghĩa của từ "Elias" là ánh sáng), tôn Icarus lên làm vị thần duy nhất trên thế gian, và bắt đầu công cuộc "cải đạo" vô cùng tàn khốc trên khắp lãnh thổ Nhân Giới Đại Lục. Chi tiết quá trình này không được ghi rõ trong lịch sử, do hầu hết nhân chứng đã bị giết. Chỉ biết nó kéo dài trong khoảng gần 300 năm tiếp theo năm Nexus thứ 280, và hậu quả nó để lại là một địa danh trong truyền thuyết - cánh đồng chết trồng đầy một loài hoa trắng gọi là "Ngân Hoa" xung quanh tháp Bóng Tối ở Fengsel. Bên dưới các đóa hoa này là vô số thủ cấp của những kẻ không chịu cải đạo, hoặc có tư tưởng chống đối. Tương truyền, số lượng Nguyệt Linh bị giết nhiểu đến mức xác của họ đã tạo nên màu đen đặc trưng của mặt đất xung quanh tòa tháp biểu tượng của Lữ Hạ này.
Tương truyền, năm Nexus thứ 281, 1 năm sau ngày Lữ Hạ thống nhất toàn Đại Lục Nhân Giới, ở thủ đô Fengsel, một trong năm ác quỷ mà Icarus đã triệu gọi - "Luân Hồi Quỷ" Serenias de Idrianos - đã thông qua Hoàng Đế Idriana, bắt đầu việc dùng linh hồn tù binh chiến tranh, hiến tế ở Ngũ Đại Tế Đàn, để kiến tạo một ma pháp trận gọi là "Tử Lân Ma Trận" hòng mở cánh cửa xuyên không gian - dẫn đến "cõi chết" mà Ma Thần Obscurus đã sống thời thượng cổ. Serenias là một Nguyệt Linh mà ở giai đoạn này của cuộc đời bà ta, sử sách mô tả bà như một phụ nữ với "đôi mắt đỏ, mái tóc đen tuyền cùng làn da trắng lạnh như băng tuyết, cùng sắc đẹp mà khiến kẻ nào xúi quẩy nhìn vào, đều như bị "ăn" mất linh hồn, vĩnh viễn trở thành hầu cận cho bà ta nơi Luân Hồi Điện," Sau đúng 300 năm hiến tế, năng lượng từ những oán linh bị giết tại Ngũ Đại Tế Đàn - xác chuyển lên đồng Ngân Hoa - đã lên đến cực điểm, lần lượt tích tụ thành năm viên ngọc tượng trưng cho năm nguyên tố tạo nên ngũ hành: Kim Linh Chi Thạch (Stone of Steel), Mộc Linh Chi Thạch (Spirit of the Trees), Hỏa Diễm Chi Linh (Inferno Stone), Thủy Linh Chi Tâm (Heart of the Seas), và Thổ Phách Thạch (Spirit of the Earth). Serenias sau mang năm viên thần thạch này về tháp bóng tối, xây dựng nên một gian phòng bí mật để khai phá năng lượng từ chúng.
Sử sách mô tả căn phòng này như sau: "nơi được đặt tên là "Luân Hồi Thập Giới Điện," nằm sau đại sảnh chính của tháp Bình Minh Bóng Tối, được canh giữ bởi những Xích Vũ binh tinh anh nhất. Bên trong đó, bà ta (Serenias) ra lệnh dựng một cánh cổng lớn bằng đá hoa cương trắng quý hiếm khai thác từ lòng dãy núi Ngân Thành, gọi là đá "Sandra." Xung quanh cánh cổng đó là kiến trúc của một căn phòng hình tròn, có mái vòm nhìn lên, trong lòng tháp, đứng từ cổng Sandra đó có thể thấy tầng thứ bảy trăm mười bảy - tầng cao nhất của tháp bóng tối phía trên đầu. Quanh cổng Sandra là một hàng 12 cột trụ đúc bởi vàng ròng, họa tiết trạm trổ bằng tay, ghi lại lịch sử Lữ Hạ từ ngày lập quốc đến hơn ba nghìn năm sau đó khi nó diệt vong. Mỗi cột trụ này đổi ra đơn vị tiền sở tại, có thể đủ mua một tòa thành cỡ nhỏ như Dumpsville. Chưa dừng lại ở đó, để làm Hoàng Đế thích thú, bà (Serenias) còn truyền lệnh chuyển những cây gỗ quý từ mọi miền Nhân Giới Đại Lục, trồng thành 1 khu vườn nhỏ trong Luân Hồi Điện này. Thời gian để xây dựng nên căn phòng không có tài liệu ghi chép cụ thể, nhưng ước tính không thể dưới mười năm. Sau khi hoàn thành, ngoài việc là thánh địa linh thiêng để khai thác năng lượng từ Ngũ thần thạch, bà và Hoàng Đế Idriana còn dùng nó như "tẩm cung" - việc giao cấu tại nơi linh khí trời đất tích tụ mạnh nhất này đã sinh ra những quái vật khủng khiếp nhất toàn Tam Giới, trong đó đáng kể nhất là Bò cạp nữ vương Sal'ak Un Nakka, Ma Long Eucardieux, Thần Địa Linh Hổ Krash, Phụng Hoàng Băng Lãnh Thiên Vũ."
Sau khi Luân Hồi Điện hoàn thành, Serenias dùng năng lượng từ ngũ thần thạch đó, khởi động cánh cổng ở trung tâm - thứ mà sau được gọi là "Hoàng Tuyền Tử Môn." Linh khí ngũ hành thuần khiết từ năm viên thần thạch chạy dọc trong ma trận trên sàn phòng, dẫn đến cổng Sandra, đã bẻ cong không-thời gian và mở bật nó ra. Phía sanh cánh cổng ấy, con đường dẫn đến không gian "hư vô" - nơi vật chất, tinh thần không hiệu hữu, hay "cõi chết," hé lộ. Ban đầu, cả Serenias và Hoàng Đế Idriana đều không dám mạo hiểm tiến vào tử địa bí ẩn và cổ xưa nhất vũ trụ này, nên thay vị tự thân đi, họ đã gửi những đứa con của họ, những quái thú sinh ra từ Luân Hồi Điện, vào trong. Chúng gồm hai quái vật là Thần Địa Linh Hổ Krash và Băng Lãnh Phụng Hoàng Thiên Vũ. Hổ Krash - quái vật khi chui ra từ bụng Serenias, đã mang trong mình linh khí từ "Địa Linh" đặt trong Luân Hồi Điện - ngay khi vừa tiến vào "cõi chết" sau cổng Sandra, đã lập tức hấp thụ ma linh từ những oán vật còn ngủ say nơi hư vô này, để rồi thân thể phát triển cực hạn, to lớn bằng mười bảy dãy núi Fol'wart hiện tại gộp lại. Rồi, ghi nhớ sứ mệnh mà phụ mẫu nó - Serenias cùng Hoàng Đế - căn dặn, Thiên Linh Hổ Krash bắt đầu quá trình "tự phân rã." Đất đá tạo thành từ ma linh trên người nó tản ra, tạo nên bảy dải đất lửng lơ giữa không gian đen tối vô tận - hình thành "Huyễn Giới Chi Giao" cổ xưa nhất. Mặt khác, Băng Lãnh Phụng Hoàng Thiên Vũ tiến nhập tử địa này, hấp thụ ma linh, trở thành một con chim phụng băng giá khổng lồ, sải cánh rộng ngang 1 dãy núi lớn. Hàn khí từ Thiên Vũ đóng băng các dải đất vừa được tạo ra từ nhục thể của Hổ Krash, cố định chúng, khiến chúng không bị "trôi dạt" đi mất vào xa hơn không gian tử địa này. Sau một trăm lẻ bảy năm, băng giá tan dần, hơi từ chúng bốc lên hòa quyện cùng màu vàng cam của Địa Linh ở các dãy đất, đã tạo nên "bầu trời" hoàng kim của Huyễn Giới...
Kiến tạo xong Huyễn Cảnh, Hổ Krash và Phụng Hoàng Thiên Vũ tìm đường trở về Nhân Giới Sinriya, nhưng phát hiện cánh cổng Tử Môn đã bị đóng lại tự khi nào. Tức giận, nghĩ rằng Serenias và Hoàng Đế đã quên mất chúng, hai quái vật thượng cổ quyết định bỏ đi sâu hơn vào "cõi chết" - để rồi đến 1 lúc, khi băng qua hết Huyễn Cảnh, chúng đã thấy mình đang đứng trên một "thế giới" khác tự lúc nào - Linh Giới sơ khai. Trước mặt chúng là một vùng đất tối tăm, lởn vởn các quầng sáng u hồn lượn lờ khắp không gian, khác hẳn với quang cảnh thiên đường những ngày đầu ở Sinriya. Tuy nhiên, với hai quái vật sinh ra từ Thủy Linh và Địa Linh này mà nói, nơi đây mới chính thị là "thiên giới" thực sự - bởi lượng u hồn ở đây là vô cùng bổ dưỡng với chúng. Sau, Thiên Linh Hổ Krash tạm biệt Phụng Hoàng Thiên Vũ, đi lên phương Bắc, ẩn thân trong 1 dãy núi trùng điệp - mà ngày nay gọi là Fol'wart. Trong khi Thiên Vũ bay về vùng băng giá ở phía Đông Bắc và biến mất tại đó...

Chương Bốn: Chinh Biến Thất Hải, Elias Mở Mắt
Nexus thứ 1378, gần 1100 năm sau ngày Lữ Hạ thống nhất toàn cõi Đại Lục, lúc này, tôn giáo El'riana của Fengsel đã trải rộng khắp mảnh đất từng 1 thời màu mỡ, gieo rắc tang thương, cái chết, và sự tuyệt vọng cho những Nguyệt Linh và dã thú tộc nơi này. Bằng cách hấp thụ sinh mệnh và tuổi thọ của những Nguyệt Linh chống đối tại cánh đồng Ngân Hoa, Hoàng Đế Idriana và Ngũ Đại Ma Thần vẫn giữ được tuổi thanh xuân và sức mạnh của họ. Duy chỉ có riêng Serenias, do hao tổn quá nhiều nguyên khí khi sinh ra bốn quái vật thượng cổ, cùng vô số những ma linh sau bao lần giao hoang cùng Hoàng Đế, cơ thể bà đã bắt đầu có dấu hiệu lão hóa và bị bỏng nhẹ khi tiếp xúc với ánh sáng Thái Dương.
Quá hoảng sợ viễn cảnh mình sẽ phải trở lại "cõi chết," Vương hậu đương thời của Fengsel - Serenias - đã đóng cổng Sandra dù cho hai đứa con mình là Hổ Krash và phụng hoàng Thiên Vũ còn kẹt ở trong, đồng thời cầu xin Hoàng Đế Idriana tìm bằng được phương thuốc khiến bà ta có thể "bất lão bất tử." Hoàng Đế Lữ Hạ sau đó triệu tập khẩn cấp các nhân tài và học giả Nguyệt Linh trên khắp Đại Lục về tháp bóng tối, những mong tìm được một phương pháp ngăn chặn quá trình lão hòa của Vương Hậu. Nhưng không ai trong những kẻ được mời có thể đưa ra một giải pháp hiệu quả, mọi phương thuốc được để cử, từ cách dùng máu của 666 Nguyệt Linh đồng tử, hay "thanh lọc" cơ thể trong biển Ngân Hoa trong một trăm mười hai ngày, đến việc moi và ăn sống tim của một nghìn lẻ bảy thiếu nữ xinh đẹp tuổi trăng tròn... đều tỏ ra vô hiệu.
Kết cục, sau hơn 17 năm chữa trị, cơ thể Serenias không những không có chuyển biến tích cực, mà còn trở nên già nua, yếu ớt hơn. "Bà ta (Serenias) có một nỗi ám ảnh rất lớn với việc trở nên xấu xí vì tuổi tác, mà tệ hơn nữa là chết đi, cho nên từ giai đoạn này (khoảng năm Nexus 1390), bà luôn mang một chiếc mạng che mặt màu đen. Hoàng Đế vì thương cảm vương hậu của mình, không muốn bà cảm thấy tủi hổ, nên cũng đã ban lệnh bắt buộc toàn bộ Nguyệt Linh và thần dân Lữ Hạ phải đeo mạng che mặt màu đen giống vương hậu, kẻ nào không nghe lệnh tự khắc bị ngũ mã phanh thây, tru di cửu tộc. Sau chỉ năm mươi năm, hơn một trăm nghìn sinh mạng đã chết vì sắc lệnh này." - cầm sư Lạc Phi, một trong những hậu duệ của một "thần quan" Lữ Hạ xưa còn sống sót, đã trả lời về vấn đề này khi được hỏi ở trấn Hạ Nguyệt, Linh Giới năm 2097 Hỗn Nguyên.
Rồi, vào năm Nexus thứ 1444, thời khắc mà vương hậu Lữ Hạ lâm chung bên giường bệnh, Hoàng Đế đau khổ tột cùng, toàn vương quốc chìm trong một màu đen ảm đảm của tử khí... thì bỗng một sĩ binh được phải đi thăm dò thuốc trường sinh cho Vương Hậu đã mang về một tia hy vọng cho Serenias: "Ở vùng biển Thất Hải, Từ Khang ngày trước vẫn sống khỏe mạnh, thậm chí có người còn bảo hắn giờ đã có sức mạnh vô song, dù không được bổ sung linh khí từ Ngân Hoa. Điều này là bởi hắn ngày ngày vẫn ngâm mình trong một hồ nước kỳ diệu, gọi là "Sinh Tử Chi Giao" - ẩn sau trong quần đảo Ác Ngư nằm cách gần nghìn dặm về phương Bắc Đại Lục."

Nghe xong tin đó, Serenias trên giường bệnh như người sắp chết đuối vớ được cọc, vội choàng tỉnh dậy, gượng hơi tàn cầu xin Hoàng Đế Idriana khởi binh chinh phạt Thất Hải. Dù bán tin bán nghi binh sĩ kia, nhưng trước sự khẩn hoảng của vương hậu mình, Hoàng Đế không thể từ chối, đích thân cùng bà ta thống lĩnh hơn 20 vạn đại quân Xích Vũ Đoàn - hai phần ba toàn bộ binh lực Fengsel - tiến về vùng biển phương Bắc, mục tiêu tốc chiến tốc thắng, bởi tính mạng vương hậu giờ chỉ còn tính theo ngày.
Người lính đã đưa tin đó cho Serenias không ai khác chính là kẻ đã phản bội Bạch Khởi khi xưa - Từ Phong. Sau, ông ta được thăng hai bậc quân hàm, giữ chức lãnh chúa vùng Haford giáp với biên giới Lữ Hạ - Bạch Phụng cũ.
Quân đội của Hoàng Đế Lữ Hạ Idriana huy động 2,000 chiến thuyền ở khắp các tỉnh ven biển phía Bắc Đại Lục, đồng thời đóng mới thêm 1,000 tàu chiến nữa, toàn quân hơn 200,000 binh sĩ, trong đó 120,000 là tinh binh thiện chiến thuộc Xích Vũ Đoàn bắt đầu giong buồm ra khơi, trực chỉ quần đảo Ác Ngư theo sự chỉ dẫn của Từ Phong.
Lúc này ở đảo Ác Ngư, Từ Khang ngày trước đã kết hôn với một vị công chúa của các quốc đảo Nguyệt Linh tại đây, danh tín người này sau bị Vương hậu Serenias chôn vùi trong quên lãng, tất cả tài liệu về cô ta bị thiêu hủy, nên những sự việc liên quan đến mối tình giữa Từ Khang và cô ta hầu như bị thất truyền. Chỉ biết cô ấy là một Nguyệt Linh luôn diện y phục màu đỏ, nhan sắc như tiên nữ giáng trần, với mái tóc trắng dài như dòng sông Ngân bắt qua cõi chết tiêu điều, cùng cặp mắt màu hoàng hôn như hút hồn người đối diện.
Trở lại với chiến trận, trước mối nguy về một cuộc xâm lược quy mơ lớn và chớp nhoáng từ cựu thù xưa - Lữ Hạ Thần Quốc - Từ Khang và vị công chúa kia đã kêu gọi các đảo quốc lân cận quanh đảo Ác Ngư, đồng thời chiêu mộ cả hải tặc và lính đánh thuê trên biển Mystic, lập nên một hạm đội gần 3,000 chiến thuyền với hơn 30 vạn đại quân thiện chiến hòng chống chọi với thủy quân của Lữ Hạ do chính Hoàng Đế Idriana thống lĩnh.
Với lợi thế đã sinh sống lâu trên biển, thủy quân của Từ Khang và các đảo quốc tỏ ra ngang cơ với quân đội thiện chiến của hoàng gia Lữ Hạ. Chiến trận kéo dài suốt một trăm lẻ tám ngày, với thương vong chia đều cho cả hai bên. Cuối cùng, vào ngày thứ 109, trước tình cảnh cơ thể vương hậu Serenias đã thối rữa, tánh mạng Nguyệt Linh này giờ chỉ như đèn dầu trước gió, Hoàng Đế Idriana đã khởi động một ma pháp thượng cổ, triệu gọi "Ma Long Eucardieux" và "Nữ Vương Bò Cạp Sal'ak Un Nakka" - hai đứa con của ông ta với Vương Hậu - đang ngủ say trong Luân Hồi Điện ở tháp bóng tối. Hai quái vật này vừa mở mắt, hít thở không khí Nhân Giới Đại Lục, đã lập tức trưởng thành, Ma Long lớn nhanh như thổi, trong một vài giờ đã to hơn gấp chục lần, thân hình tựa như một quả núi, trong khi Bò Cạp vương Sal'ak Un Nakka sở hữu pháp thuật bóng tối cực kỳ tà ác và mạnh mẽ, cùng với vũ khí của ả - chiếc lưỡi hái bóng tối - một đòn tấn công âm thanh có thể tước hồn hơn trăm địch. Cùng lúc, hơn 500 tàu chiến chở 6 vạn quân tiếp viện của Thái Tử Larik de Idrianos cũng từ vùng biển phía Tây đánh úp căn cứ của Từ Khang ở Ác Ngư Đảo. Thế trận chuyển biến đột ngột, quân đội của các đảo quốc và Từ Khang trước sức mạnh của Ma Long cùng Sal'ak Un Nakka, cộng với một trong Ngũ Đại Ma - "Hư Không Quỷ" Larik de Idrianos, kẻ được cho là còn mạnh hơn vương hậu nếu chỉ so về ma pháp, đã hoàn toàn bị khuất phục.
Công chúa vùng Thất hải sau đó bị Xích Vũ Đoàn của Lữ Hạ bắt giữ từ chính tay Từ Khang, đem dâng cho vương hậu Serenias đang hấp hối bên giường bệnh. Để giữ mạng cho người thương, Từ Khang đã khai ra bí mật về cái gọi là "Sinh Tử Chi Giao" trong lòng đảo Ác Ngư. Nguyên, nơi đó là một hồ nước bình thường, nhưng do ảnh hưởng từ việc Serenias rèn nên "Thủy Chi Linh" từ một tế đàn cổ xưa nằm trong lỏng biển Mystic, đã khiến chỗ nước ấy chuyển mình, trờ thành một thứ "tiên dược" cực kỳ bổ dưỡng cho Nguyệt Linh. Tương truyền nếu ngâm mình trong đó mỗi ngày, thì Nguyệt Linh không cần ăn xác, vẫn có thể giữ được tuổi thanh xuân, thậm chí còn tăng cường sức mạnh.
Sau đó, Serenias không chần chừ, đích thân đến hồ nước Sinh Tử kia... Và, như để trả thù việc hơn 10,000 quân Lữ Hạ bị thiêu cháy cùng thủ đô Minh Nguyệt trong trận hỏa công xưa, Hoàng Đế Idriana nuốt lời, cho trói Từ Khang, bắt anh ta chứng kiến cảnh Vương Hậu Serenias tự tay giết chết vị công chúa Thất Hải, rút tim khỏi người cô ta, rồi dùng "Luân Hồi Pháp," hòa cùng linh khí ở Sinh Tử Giao, đưa linh hồn tà ác của ả từ thân thể già nua "Serenias" vào cơ thể mới này. Ma khí từ ác linh đó tụ thành một "trái tim" mới trong người người thương của Từ Khang, biến cô ta thành Vương Hậu đời thứ hai của Lữ Hạ Thần Quốc - xưng hiệu là Yue Ming - cùng tên với thủ đô xưa của Bạch Phụng Quốc, như một lời tuyên bố rằng tất cả những gì từng thuộc về Từ Khang và Bạch Phụng xưa giờ đã chìm trong bóng tối...
Đã đau đớn tột cùng khi phải chứng kiến người thương bị Vương hậu giết dã man, Từ Khang như hóa điên khi thấy người thương sau đó bị chiếm giữ thể xác, trở thành Đại ma đầu tàn ác nhất lịch sử Tam Giới. Không thể chấp nhận nổi việc thân thể người mình từng yêu giờ đang chứa đựng linh hồn của Vương hậu, vị vua trẻ của Bạch Phụng quốc xưa đã cắn lưỡi tự kết liễu đời mình - nhưng bị Hoàng Đế Idriana ngăn lại. Lịch sử sau đó kể rằng Idriana - Icarus, và Vương hậu Yue Ming tuy muốn diệt cỏ tận gốc, nhưng lại muốn giữ mạng cho Từ Khang để tìm hiểu thêm về Sinh Tử Chi Giao và các bí mật mà anh ta đã biết trong thời gian ở vùng Thất Hải này, nên đã cắt hết ngón tay vị cố vương của Bạch Phụng xưa, để anh ta không còn có thể cầm vũ khí kháng chiến, rồi bí mật tống giam anh vào một mật thất ở tàn tích thủ đô Minh Nguyệt cũ - lúc bấy giờ thuộc địa phận phía Bắc Lữ Hạ.

Đầu Xuân Nexus thứ 1445, cuộc xung đột trên Thất Hải giữa các quốc đảo độc lập dẫn đầu bởi Từ Khang và hoàng gia Lữ Hạ kết thúc, với chiến thắng thuộc về đế quốc bóng tối đến từ Đại Lục Nhân Giới. Tổng cộng hơn 160,000 Nguyệt Linh của cả hai bên đã bị các cơn sóng của Thất Hải chôn vùi dưới lòng biển, toàn bộ những đảo quốc quanh quần đảo Ác Ngư sau đó quy thuận Lữ Hạ. Biên giới của đế chế này giờ đã mở rộng ra xa ngoài khơi phương Bắc Đại Lục.
Nexus thứ 1447, sau hai năm tịnh dưỡng, tận hưởng chiến thắng tại Thất Hải, và cũng là để vương hậu - lúc này gọi là Yue Ming - làm quen với thể xác mới, Hoàng Đế Idriana và bà ta rời các đảo quốc này, trở về thủ đô Fengsel ở vùng núi Ngân Thành, Đại Lục. Cũng chính lúc này, vị hoàng đế bóng tối bắt đầu nhận thấy cơ thể mình có sự lạ - việc dùng ma pháp cấm triệu gọi Ma Long Eucardieux và Sal'ak Un Nakka khỏi Luân Hồi Điện đến đây trợ giúp dường như đã "đánh thức" phần máu thịt của ánh sáng bên trong hắn ta - những tàn dư từ vị Quang Thần Elias thời khởi nguyên vũ trụ.
"Ý chí" của Elias trong Idriana vừa mở mắt, đã phản ứng với các nguyên tố tà ác trong người hắn ta, khiến Hoàng Đế Lữ Hạ điên đầu, phải liên tục vận tử khí chế ngự.
Tức giận trước việc này, Hoàng Đế Idriana đã cùng Vương hậu lui vào trong Luân Hồi Điện tìm hiểu nguyên nhân - bởi không gian Huyễn Cảnh phía trong cũng chính là nơi Elias đã sinh ra cùng với Ma Thần Obscurus thuở xa xưa...
Sử sách đánh dấu việc này bằng sắc lệnh tạm thời lập Larik de Idrianos - thái tử đương nhiệm của Lữ Hạ - lên làm nhiệp chính, tạm thời trị vì đế chế bóng tối hùng mạnh nhất lịch sử trong thời gian Idrana và vương hậu Yue Ming chu du vào Huyễn Cảnh tìm cách chặn đứng Elias đang nổi dậy trong người vị Hoàng Đế kia.
Chương Năm: Hỗn Nguyên Thiên Sứ Đầu Tiên
Nexus thứ 1449, 2 năm sau khi tiến nhập Huyễn Giới, Hoàng Đế Idrana bất ngờ thâm nhập cõi mộng của Larik de Idrianos - hiện giờ đang đảm nhiệm chức vụ nhiếp chính - và lệnh cho ông ta ban một sắc lệnh kì lạ: quy tụ toàn bộ những thợ rèn giỏi nhất trên toàn vương quốc Lữ Hạ, đưa họ vào trong cổng Sandra.
Mệnh lệnh được chấp hành ngay tức thì, hơn ba nghìn thợ rèn tiếng tăm trên toàn cõi Đại Lục Nhân Giới được huy động, đưa đến thủ đô Fengsel, vào trong tháp bóng tối, qua cổng Sandra tiến nhập không gian "cõi chết" của Huyễn Cảnh Chi Giao. Điều này đã khiến sản xuất trên toàn vương quôc bị đình trệ, lượng vũ khí làm ra giảm mạnh, giao thương với các tiểu quốc ven biển tuột dốc... hàng vạn dân thường lâm vào cảnh đói khổ khi chủ lực gia đình bị triệu đi theo lệnh của hoàng gia.
Trở lại Huyễn Giới, các thợ rèn sau khi được đưa đến đây đã không khỏi kinh ngạc khi chứng kiến những dải đất hình thành từ máu thịt Thiên Linh Hổ Krash và bầu trời hoàng kim tụ lại từ hàn khí của Thiên Vũ phụng hoàng khi xưa, quang cảnh tựa hồ thiên đường nơi nhân thế, hùng vĩ và tráng lệ không nơi nào trên Nhân Gian bì được.
Và trước mặt họ, vị Hoàng Đế Lữ Hạ cùng Vương Hậu của ông ta hiện ra giữa ánh hoàng kim chói lọi, tựa như quỷ thần giáng thế. Trong chỉ hai năm ở đây, Idriana và Yue Ming đã lợi dụng linh khí dồi dào ở vùng Huyễn Giới, nghiên cứu ra hai bộ ma kiếm pháp để tăng cường sức mạnh của họ, đặt tên là "Lữ Hạ Dương Kiếm" và "Lữ Hạ Âm Kiếm." Uy lực của Dương Kiếm cương mãnh vô song, một kiếm có thể đứng trước vạn địch mà vẫn vững tựa thái sơn, trong khi Âm Kiếm xuất quỷ nhập thần, giết người trong nháy mắt... Với sự hình thành của bộ võ công này, Vương hậu Yue Ming từ đây còn được biết đến với danh xưng "Kiếm Ma Lữ Hạ."
Kiếm sĩ giỏi thì cần có bảo kiếm, chính vì vậy, Vương hậu và Hoàng Đế đã cho triệu gọi các thợ rèn này, đưa cho họ những khoáng thạch màu đen tuyền khai thác từ Huyễn Giới - đá Xích Vũ, kết hợp cùng những kim loại quý hiếm và cứng cáp nhất Nhân Giới, ra lệnh các thợ rèn này rèn nên một cặp vũ khí và giáp trụ xứng tầm với hai bộ Âm - Dương Kiếm Pháp.
Trong số các thợ rèn được đưa đến đây, có một người quê ở vùng hải đảo thuộc tiểu quốc Thiên Triệu phía Nam Đại Lục, theo mô tả là một nam giới thân cao hơn hai mét, mắt phượng mày ngài, vạm vỡ khôi ngô... nhưng lại có tật nói lắp. Ông họ Lữ, tên Khiên, sau khi Thiên Triệu quốc quy hàng Lữ Hạ vào khoảng năm Nexus 1397, do cha là một thợ rèn có tài, nên gia đình Lữ Khiên không bị quấy nhiễu, ngược lại còn được vương thất Lữ Hạ trọng dụng, cho mời về Fengsel, chuyên rèn vũ khí cho quân đội Xích Vũ Đoàn.

Lữ Khiên tính tình cương trực, ghét tà ma như ghét ôn dịch, nên đã không ít lần gây sự với những quan thất Lữ Hạ giao du với cha ông - một người ngược lại rất trầm tính và khuất phục. Vì thế, khi phải rời bỏ gia đình, bị triệu gọi đến Huyễn Cảnh, trong lòng Lữ Khiên đã có ý không phục vị Hoàng Đế của mình. Nhưng, sau khi chứng kiến Vương hậu và Hoàng Đế biểu diễn Âm - Dương kiếm pháp, rồi nghe hai kẻ đó nói về việc muốn rèn nên một cặp bảo kiếm và giáp trụ tương xứng với sự bá đạo của bộ võ công này, tâm ý của một người thợ rèn trong Khiên không thể cưỡng lại, đã toàn tâm nghiên cứu đá Xích Huyết ở Huyễn Giới, an tâm với lời hứa của Vương hậu về một "nhân gian tôn vinh người học võ, học rèn."
Sau, Lữ Khiên ngộ ra bí mật về "linh tính" của đá Xích Huyết - khi cộng hưởng chín mảnh vũ khí xích huyết thuần khiết với nhau, kết hợp với linh khí từ một loại đá làm nên vũ khí của quân đội Xích Vũ hiện tại - đá Khải Huyền, cùng ma công của những Đại ma đầu như Hoàng Đế và Vương Hậu, sẽ tạo ra một thứ vũ khí tuyệt đỉnh, khả dĩ so sánh với thần kiếm Alas mà Elias đã dùng khi giao chiến với Ma Thần Obscurus thuở xa xưa.
Vũ khí rèn ra sau đó là một cặp áo giáp gọi là "Tứ Thần Hộ Giáp" (Abyssal Armor), cùng một cặp song kiếm hoàng kim, đặt tên theo tên Vương hậu - "Minh Thần Song Nguyệt Kiếm" (Dual Divined Moonlight Swords). Vương hậu và Hoàng đế khá hài lòng, tuy nhiên dù hộ giáp và kiếm làm ra vững chắc như vậy, vẫn không chịu nổi quá 3 đòn Âm Kiếm từ Vương Hậu đánh ra, cả kiếm lẫn giáp đều gãy vụn vì ma khí của hai ma đầu đó quá cương mãnh, khiến cho mọi vật chất còn thuộc về "Nhân Gian" không tài nào chịu nổi. Sau, Lữ Khiên xin phép Vương Hậu Yue Ming cho ông ta dùng một trong năm "Ngũ Hành Thần Thạch" mà vương hậu đã dùng để mở phong ấn của Sandra vào Huyễn Giới hơn 800 năm trước.
Tuy còn lưỡng lự, nhưng nghĩ Lữ Khiên là tài năng hiếm có, và niềm đam mê với nghề rèn của ông ta có thể lợi dụng, nên Yue Ming đã đưa viên đá "Hỏa Hồn" (Inferno Stone) cho ông ta rèn kiếm.
Trải qua đúng một trăm mười hai ngày tự giam mình trong lò rèn, thể xác Lữ Khiên đã hòa làm một cùng hỏa khí linh thiêng từ viên đá Hỏa Hồn, kết hợp với thạch Xích Vũ, Khải Huyền, ông rèn ra được 1 trường đao - đặt tên là "Hắc Long Ma Đao" (Abyssal Dragon Blade), một trường kiếm tên "Phiên Vũ Thần Kiếm" (White Feather Conqueror) dâng cho Vương Hậu và Hoàng Đế. Còn lại một ít linh khí hỏa hồn, ông bí mật làm nên một cây búa đại diện cho linh hồn của lửa trên toàn Nhân Gian - "Hung Tọa Địa Vũ" (Force of Chaos).
Vương Hậu Yue Ming và Hoàng Đế Idriana cầm hai thanh thần binh trong tay, lập tức cảm nhận võ công đại thăng đại tiến, đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới. Với sức mạnh mới này, Idriana đã có thể đẩy lùi thánh khí của Elias đang trỗi dậy trong người, an tâm trở về tiếp tục trị vì triều đại bóng tối của mình. Vô cùng hài lòng, Hoàng Đế Lữ Hạ đã ngỏ ý ban thưởng cho Lữ Khiên chức vị Thần Quan cao cấp nhất trong vương triều Fengsel, đồng thời phong ông ta làm lãnh chúa vùng Thiên Triệu.
Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của Idriana, và hơn 3 nghìn thợ rèn tại Huyễn Cảnh, Lữ Khiên từ chối, lấy lý do phụng dưỡng cha mẹ, đồng thời ngỏ ý muốn ngao du ở chốn Huyễn Cảnh này thêm 1 thời gian nữa trước khi về lại Nhân Giới.
Cảm thấy có chút nghi ngờ, Yue Ming đã can ngăn Idriana không cho phép Lữ Khiên ở lại Huyễn Cảnh, nhưng vị Hoàng Đế nể tình người thợ rèn tài hoa đã làm nên thần khí cho mình, đã chấp nhập thỉnh cầu của Lữ Khiên.
Sau đó, trong những dãy núi cổ xưa tích đầy linh khí của Huyễn Giới, khi Vương hậu và Hoàng Đế đã rời khỏi chốn này cùng những thợ rèn kia, một quầng lửa đã bốc lên từ 1 dải đất đang lơ lửng giữa trời. Nhiệt năng thiêu cháy đất đá, biến chúng thành màu đen tuyền, lửa thiêng bùng lên, tiếp tục tụ thành một pháo đài khổng lồ trên dải đất ấy... Huyết Hồng Hỏa Ngục (Jail of Helfire) chính thức được lập nên, và... trong các quầng lửa đó, đôi cánh rực lửa của vị Thiên Sứ đầu tiên, "Thiên Hỏa Minh Thần" Orpherrius - đại diện cho linh hồn của lửa trên toàn Tam Giới ra đời - mang trong mình thân xác của người thợ rèn Lữ Khiên.
Lịch sử ghi lại rằng sở dĩ Lữ Khiên xin ở lại Huyễn Giới là bởi trong quá trình tiếp xúc với Hỏa Hồn, ông ta đã nhận ra dã tâm và tà ma trong người Hoàng Đế và Vương Hậu quá lớn, không sớm thì muộn hai kẻ này cũng sẽ nhấn chìm thế gian trong bóng tối địa ngục. Lúc ấy, trong lò rèn của Lữ Khiên chỉ có hai món vũ khí - là cây búa Force of Chaos của ông và một thanh trường đao không rõ danh tính. Vì không muốn Vương Hậu và Hoàng Đế sở hữu vũ khí thần thánh, ông đã bí mật tách thanh trường đao ra làm hai mảnh - gọi là "Phiên Kiếm" và "Hắc Long" để hạn chế bá khí của nó. Tương truyền, hai mảnh thần khí này nếu muốn kết hợp lại với nhau, tạo nên Sáng Thế Thần Binh, thì cần phải đến 1 thánh dịa mang linh khí mạnh tương đương với năng lượng từ 1 viên "Ngũ hành Thần Thạch" như Hỏa Hồn đã rèn nên chúng. Sau khi kết hợp, vũ khí này sẽ có khả năng xoay chuyển Luân Hồi, đảo ngược thời gian, chi phối vạn vật...
Lữ Khiên sau đó vẫn trở về Lữ Hạ, ẩn mình dưới th6n xác anh Nguyệt Linh thợ rèn, cây búa Force of Chaose đại diện cho linh hồn của nguyên tố "hỏa" được ông giấu kín tại 1 nơi bí mật. Có lời đồn rằng trước khi nhục thể Nguyệt Linh của ông chết đi, Lữ Khiên đã bí mật đem nó xuống hầm mộ của vương thất Lữ Hạ chung với mình... và thần khí ấy ẩn thân dưới hàng vạn xác chết trong hơn 1 nghìn năm tiếp theo, trước khi nó được đánh thức vào những ngày cuối cùng của đế chế bóng tối Lữ Hạ, cùng với sự trở lại của "Thiên Hỏa Minh Thần" Lữ Khiên - Orpherrius.

Chương Sáu: Sự Ra Đời của các Thiên Sứ và Ngày Định Mệnh
Nexus 1459, Hoàng Đế Lữ Hạ Idriana trở về, tiếp tục trị vì đế chế bóng tối. Với thanh đao Hắc Long của Lữ Khiên rèn cho, ông ta ở thời điểm đó đã có thể khắc chế hoàn toàn thánh ý của Elias trong mình, tự tin tuyên bố với thiên hạ mình là "chân thân Ma Thần" - đứng trên vạn vật. Ngũ Đại Ma dưới trướng ông cũng có suy nghĩ tương tự, bởi khắp Nhân Giới Đại Lục thời bấy giờ, bóng tối của Lữ Hạ đã là tuyệt đối, Từ Khang bị giam giữ dưới mật thất, ngón tay bị cắt cụt, không tài nào thoát khỏi việc bị giam cầm mãn kiếp, các tiểu quốc xung quanh đều kinh sợ, một lòng quy thuận vương thất Fengsel.
Trong suốt hơn 1 nghìn năm sau đó, vương thất Lữ Hạ liên tục huy động nhân công, xây dựng các đền đài làm nơi nghỉ dưỡng. Vương Hậu Yue Ming thậm chí còn ra lệnh bắt hơn 10 vạn nhân công chuyển toàn bộ số nước từ hồ Sinh Tử Giao ở đảo Ác Ngư, vượt hơn ngàn dặm về Fengsel đổ vào một hồ nước nhân tạo gần tháp bóng tối, để bà ta tiện ngâm mình duy trì tuổi xuân. Khắp nơi vang tiếng ai oán vì hành động này, trong khi vương thất Lữ Hạ vẫn đắm mình trong một thế giới xa hoa, hoàn toàn khác với cảnh tiêu điều xung quanh...
Bóng tối tiếp tục bao trùm toàn bộ Nhân Gian Đại Lục trong hơn 1 nghìn năm, trước khi một sự kiện xảy ra ở trung tâm tháp bóng tối - Luân Hồi Điện vào năm Nexus thứ 2579: bốn mảnh đá ngũ hành còn lại được đặt trong Luân Hồi Điện xung quanh cổng Sandra chợt trở mình, việc "Hỏa Phách Thạch" được Lữ Khiến dùng để rèn nên Sáng Thế Thần Binh Force of Chaos cùng hai mảnh thần khí Phiên Kiếm, Hắc Long đã gây nên sự mất cân bằng trong ngũ hành. Thiếu đi nguyên tố "hỏa," - Mộc Chi Linh, Kim Chi Thạch, Thổ Phách Thạch, và Thủy Linh Thạch dần phản ứng, chúng bắt đầu hấp thụ khí lực của trời đất xung quanh để bù cho hỏa nguyên tố đã mất, những mong tiếp tục duy trì cân bằng. Nhưng, với sự bành trướng của các ma đầu Lữ Hạ, thế gian ngày càng trở nên lạnh giá, không khí cô đặc tử khí đến khó thở... vì vậy, vào năm 2579 Nexus, trong một ngày đông giá lạnh, bốn viên thần thạch Kim, Mộc, Thủy, Thổ đang được cất giấu kín trong Luân Hồi Điện chuyển mình, thánh khí từ chúng làm mở toang cổng Sandra, rồi đến khi Hoàng Đế Idriana và Ngũ Đại Ma đến, thì cả bốn viên thần thạch này đã không cánh mà bay vào không gian Huyễn Giới.
Lo sợ về một thế lực nào đó có thể nổi dậy từ Huyễn Cảnh do năng lượng của bốn viên đá này, Hoàng Đế Idriana đã phá hủy cổng Sandra, vĩnh viễn đóng kín lối vào Huyễn Cảnh, tách biệt Nhân Gian Sinriya khỏi "cõi chết" và đường thông đến các tinh cầu khác.
Còn tại Huyễn Cảnh, tại dải đất nơi viên đá Thủy Linh kia rơi xuống, bầu trời hoàng kim đổi màu đen kịt, rồi những giọt mưa xanh rì bắt đầu lả tả rơi từ những gợn mây quầng vũ. Sau một trăm mười hai ngày, đất ở dải đất ấy lún xuống, một hồ nước khổng lồ hình thành, lơ lửng giữa mây trời Huyễn Giới.. nước hồ tại đây giống như nước của Sinh Tử Giao trên đảo Ác Ngư, mang trong mình thánh khí tuyệt luân. Rồi, từ trong biển nước Sinh Tử, hai đôi cánh đỏ rực bùng lên... trước khi một Đại Thiên Sứ đại diện cho nguyên tố "thủy" trên toàn thế gian thành hình... "Thủy Linh Thiên Thần" Ethelgyth - Empress of the Seven Seas.

Mộc Linh, bên cạnh đó, rơi xuống một dải đất khác, từ chỗ mà nó rơi xuống ấy, các đóa hoa ngũ sắc mọc lên, phút chốc trải kín cả không gian, một màu xanh rì của đồng cỏ bát ngát hiện lên... trước khi trong nghìn hoa đương đua nở, 1 cành cây trắng vươn lên dịu dàng, ánh sáng hoàng kim từ bầu trời rọi xuống, khiến các bông hoa ánh sáng màu hồng nhạt của nó lay động, từ từ rơi, khẽ đánh thức linh hồn thuần khiết nhất Tam Giới, bước ra từ thân cây tinh khiết... "Bạch Linh Hoa Thần" Ellie - Ellie of the White Tree.

Và Thổ Linh, rơi xuống một dải đất cô quạnh, tức thì đất đá rung đột, nứt ra, tạo thành một vực sâu xuyên cả qua dải đất ấy. Từ bên dưới, tiếng ngân của hàng vạn sinh linh đang ngủ yên nơi "cõi chết" Huyễn cảnh này vọng lên, tạo thành 1 bản giao hưởng bất tận, lan tỏa khắp không gian. Người người nói rằng bài ca hôm ấy hay đến nỗi gió phải ngừng thổi, mây trời hoàng kim ngừng trôi, vạn vật như chìm vào tĩnh lặng để lắng nghe bản thánh ca... báo hiệu sự ra đời của vị Nữ Thần đại diện cho âm nhạc trên toàn Tam Giới: Mộng Thần Uri - Goddess of Music and Dreams

Cuối cùng, Kim Chi Linh - viên thần thạch cứng cáp nhất thế gian, rơi xuống 1 dải đất - tức thì đất đá biến thành rắn chắc như sắt thép, lạnh lẽo đến tê người, trước khi đồng loạt vươn lên thành 1 dãy núi đen tuyền kì vĩ lửng lơ giữa không gian Huyễn Cảnh - dãy Thiên Sơn. Rồi, ngay sau đó, hàn khí từ các khối kim loại tỏa ra, khiến mưa từ Sinh Tử Giao rơi xuống hóa tuyết ngần, phủ liền một màu trắng xóa lên dãy núi đồ sộ... Trước khi từ trong băng giá lạnh lẽo và các khối kim loại kì vĩ, một bộ giáp khổng lồ phá núi bước ra - y chính là Chiến Thần dũng mãnh nhất toàn Tam Giới - Tử Ảnh Thần Vương KAI, Thiên Thần của sắt, thép, và băng giá vĩnh cửu - KAI of the Frozen Throne.

Đầu Xuân Nexus 2580, Bốn Đại Thiên Sứ đầu tiên tỉnh giấc, chính là khởi đầu của một thời kỳ mới trên Sinriya và toàn Tam Giới... lịch sử gọi đây là "Ngày Định Mệnh."
Chương Bảy: Nguyệt Tử Song Thần Giáng Thế, Khởi Nghĩa Bắt Đầu
Năm Nexus 2640, 61 năm sau ngày Hoàng Đế Lữ Hạ Idriana phá hủy cổng Sandra, Nhân Gian tiếp tục chìm trong bức màn bóng tối tĩnh lặng của chế độ cai trị từ Ám Thần. Lúc này, ở vùng đồi núi phương Bắc - nơi thủ đô Minh Nguyệt xưa của đế chế Bạch Phụng, chứng kiến sự xuất hiện của vương hậu Lữ Hạ đời thứ hai cùng đoàn tùy tùng của bà ta. Mục đích của chuyến đi này không có gì khác ngoài việc gặp gỡ vị cố vương Từ Khang đang bị giam giữ ở một mật thất bí mật dưới lòng đất thủ đô xưa.
Sự kiện này được miêu tả trong cuốn "Vi Vua Bị Lãng Quên: Từ Khang" của văn sĩ Ian Headhunter như sau:
"Dưới ánh trăng màu tím thẫm của Song Nguyệt trên bầu trời Nhân Gian Đại Lục xen kẽ qua những ô cửa đá lạnh lẽo rêu phong, từng tiếng bước chân của Vương Hậu Lữ Hạ vang lên. Lớp bụi đóng dày nơi sàn đá cô quạnh khẽ bay lên theo các nhịp chân của "sinh mệnh" đầu tiên mà mật thất cổ này đón tiếp sau hơn nghìn năm. Thế rồi, mái tóc trắng dài cùng đôi mắt rực đỏ ấy hiện ra trước một gian phòng bị phong ấn bởi bảy mươi bảy lớp bùa chú cùng vô số xiềng xích. Bờ môi đỏ thẫm màu máu đã khô khẽ ngân 1 ấn chú dài.. rồi 1 tiếng "cạch" vọng lên, ánh sáng từ những dấu ấn pháp thuật tiêu biến... cánh cửa gỗ đã mục nát bật ra, rồi, thêm một cánh cổng đá nữa được kéo lên, trước khi ngay sau đó, bốn lớp tường dày cộm dạt ra..để lộ một chiếc quan tài bằng bạc bị xích chặt.
Đoạn, tiếng "keeng" của kim loại vang lên đinh tai nhức óc khi những sợi xích quấn quanh quan tài ấy tự động kéo ra... khói bụi của thời gian tung lên mịt mù, trước khi ngôi nhà của người chết ấy bật mở.
"Từ khang." - người phụ nữ đứng trước quan tài ây cất giọng trầm, lạnh, mà vẫn có phần dịu dàng, như 1 chút của phần "người" của chủ nhân thể xác mà bà ta đang trú ngụ này còn vấn vương... - "Còn nhớ ta chứ?" - Nụ cười nửa miệng ma quái ngân lên, kéo theo ánh mắt đỏ rực nhìn chòng chọc vào thân xác nam tử trắng bệch đính đầy những ống truyền máu còn nhỏ giọt, mái tóc bạc trắng, gương mặt khắc khổ phong sương, cùng con mắt đỏ quạch đang rỉ máu hơi nheo lại khi ánh trăng bên ngoài hắt vào...
"..." - môi anh ta mấp mấy gì đó, trong khi tròng mắt, sau 1 lúc làm quen với ánh sáng tím thẫm dịu nhẹ kia, đã dán chặt vào khuôn mặt thanh tú thân thương ấy tự khi nào. Gặp lại hình bóng người con gái quan trọng hơn tất cả, người đã xoa dịu nỗi đau mất đi chị gái, rồi cả đất nước, niềm kiêu hãnh, Từ Khang - Nguyệt Linh từng là vua 1 cõi ấy không khỏi bàng hoàng trong giây lát....
"..." - anh ta lại cố gắng nói gì nữa, là lời từ trái tim, nhưng lý trý của anh vẫn đủ minh mẫn để nói cho cơ thể biết rằng kẻ đứng trước mặt anh không phải là người công chúa mà anh từng quen... - "Bà đến đây làm gì? Đi đi!" - câu nói đầu tiên của vị cố vương vang lên sau hơn một nghìn năm, thều thào, gấp gáp, và vội vã, đầu anh ta quay hẳn sang 1 bên như không muốn để thị giác mình đánh lừa trí não, trong khi thâm tâm liên tục tự vấn bản thân rằng cô gái này không ai khác, chính là ác quỷ tàn ác nhất lịch sử Tam Giới...
Không có tiếng đáp lại, chỉ có từng bước chân vọng lên trên sàn đá, cùng hơi ấm, mùi hương quen thuộc từ từ tiến lại gần. Để rồi khi vị vua sa cơ ấy quay sang, gương mặt của người con gái anh từng yêu quý hơn sinh mạng đã kề cận mình, gần đến độ anh có thể "nghe" tiếng đập của trái tim tà ác bên trong lồng ngực bà ta, và ngửi thấy mùi máu còn đọng trên những chiếc răng nanh nhọn hoắt đang ẩn sau bờ môi chín mọng kia. Ánh mắt bà ta nhìn vào từng mạch máu đang chảy mỗi lúc một mạnh hơn nơi anh, trong khi bàn tay thanh mảnh của ả dần đưa lên, nâng cằm vị vua đó - "Từ Khang. Ta...đến giải thoát cho ngươi đây."
Giọng nói vang lên giữa không gian tĩnh lặng, tựa như 1 cơn gió lạnh lẽo vút qua mật thất cổ xưa, làm xao động cả ánh trăng đang hắt qua ô cửa... Cặp mắt của vị vua chau lại, rồi chợt anh khẽ nuốt một ngụm nước bọt khi cảm nhận được hơi thỏ nồng ấm của người phụ nữ kia đang phả vào cổ.. rồi vài giọt nước dãi thèm khát của bà ta chảy xuống vai.. trước khi một cảm giác nhói đau vọng lên khi những chiếc răng nanh nhọn hoắt từ ả bắt đầu cắm sâu vào vùng cổ anh.
"Tại sao lại là bây giờ?" - anh cất giọng, hơi thở mạnh ra 1 tiếng khi các dòng máu bắt đầu bị hút ra khỏi cổ mình, rơi lả tả xuống áo.
Hai mặt trăng của Nhân Giới Chi Địa bên ngoài, trước cảnh tượng ấy cũng chợt đổi màu, chuyển sang một màu trắng tinh khiết.
Tiếng thở nhẹ của người đàn bà ấy vọng lên, rồi bà ta rời miệng khỏi cổ anh, đưa tay xoa nhẹ vết thương đang rỉ máu, rồi thủ thì vào tai vị vua sa cơ ấy một câu lạnh lẽo: "Ta chán ngươi rồi." - rồi nụ cười ma quái ấy lại hiện trên môi - "Sinh Tử Giao ta đã chi phối hết, cả thế gian này cũng đã là của ta, cuối cùng cũng đến lúc thứ ung nhọt như mi phải biến đi thôi."
Một khoảng im lặng nói tiếp sau câu nói tàn độc ấy. "..." - rồi chợt môi vị vua mấp máy 1 từ gì đó thật khẽ vào tai ác quỷ trước mắt - "Tỉnh dậy đi." - anh ta khẽ - "Ta biết nàng còn ở đó." - Lời nói chân thành và tha thiết, tựa hồ chút cố gắng cuối cùng để níu kéo hy vọng của Nguyệt Linh đã mất tất cả này...
Bà ta nhìn anh, đôi mắt mở to thoáng chút ngạc nhiên, rồi thình lình bờ môi đẫm máu ấy lại cười khẽ... "Đáng thương." - trước khi khóe miệng ả há ra, lộ rõ các răng nanh đẫm máu chỉ chực vồ đến cắn xé thân xác người nam tử kia. "Chết đi, mi cũng sẽ là thú cưng của ta." - bà ta khẽ trong tiếng gầm gừ thèm khát.
Từ Khang nghe rõ từng câu chữ phát ra từ đôi môi mà hơn một nghìn năm trước đã đặt lên anh những nụ hôn chân tình thắm thiết, trớ trêu thay, nay nó đã trở thành thứ sẽ hút cạn sinh khí trong người vị cố vương...
Và ngay khoảnh khắc đó, từ trong ánh sáng trắng toát bất thường nơi Song Nguyệt phía trên, một sự việc mà đến cả ác quỷ mạnh nhất - Luân Hồi Quỷ Yue Ming cũng không ngờ đến... đã xãy ra."
Những gì xảy ra sau đó không được ghi chép trong bất kì tài liệu nào, theo tưởng tượng của người đời sau, thì vào đêm đó, ánh sáng từ Song Nguyệt tỏa xuống Nhân Gian Đại Lục không có màu tím thẫm thường thấy, mà là một màu trắng tinh khôi nhuộm đầy thánh khí chính nghĩa thuần khiết. Rồi, ngay khi vương hậu kia chuẩn bị tước đi sinh mạng của người anh hùng sa cơ Từ Khang, thì nhà ngục trong lòng đất rung chuyển, từ ánh trăng đương soi sáng qua ô cửa sổ, một mũi tên bạc bắn xuống nhằm vào vương hậu, giải nguy cho Từ Khang. Trước cặp mắt kinh ngạc của cả ác quỷ và vị cố vương, ánh trăng từ Song Nguyệt trước họ dần thành hình, rồi các lông vũ trắng toát phút chốc phủ trắng không gian cô quạnh chốn ngục tù, trước khi hai Thiên Sứ đại diện cho hai Mặt Trăng đã soi rọi bầu trời Nhân Gian bao năm qua hiện thân: Nguyệt Tử Song Thần Legatus và Triteon.
Legatus - hay "Lãnh Nguyệt Cung Chủ" Legatus [Leader of the Moon Clan], là vị thần đại diện cho tôn nghiêm lạnh giá của Song Nguyệt, với trường cung bạc của mình, ông đã bảo vệ Nhân Gian Đại Lục Sinriya khỏi mối nguy đến từ vô số Hắc tinh thể đang lơ lửng trong "cõi chết" vô tận xung quanh. Bên cạnh đó, Thiên Thượng Thần Triteon là hiện thân của chín tầng trời đã bảo vệ hàng vạn sinh linh Nhân Giới trong bao năm qua, kể từ ngày khai thiên lập địa.
Nexus 2640, với sự trợ giúp của Nguyệt Tử Song Thần, Từ Khang thoát khỏi vương hậu, buộc ác quỷ đó phải tháo chạy về thủ đô Fengsel của Lữ Hạ. Sau, sử sách gọi sự kiện này là "Phụng Hoàng Quật Khởi" [Rise of the Phoenix] - đánh dấu ngày Từ Khang - vị vua 1 thời của Bạch Phụng đế chế xưa, chính thức trở lại. Với sự hậu thuẫn của hai vị Thiên Sứ, Từ Khang một lần nữa đứng lên chiêu mộ binh sĩ bốn phương, chiếm vùng đất quanh ngục tù đã giam hãm mình hơn nghìn năm - cũng là địa phận thủ đô Minh Nguyệt xưa, nay chỉ còn là phế tích tan hoang - bắt đầu gây dựng căn cứ, chuẩn bị cho 1 cuộc kháng chiến mà hơn 500 năm sau sẽ lật đổ đế chế bóng tối Lữ Hạ vĩnh viễn.


Chương Tám: Hợp Tung Quân và Lời Nguyền "Gió Trời"
Nexus thứ 2640 đánh dấu sự trở lại của Từ Khang. Tin tức này cùng với sự xuất hiện của Nguyệt Tử Song Thần - hai Thiên Sứ đại diện cho Song Nguyệt - trên cùng chiến tuyến với vị hoàng đế của Bạch Phụng đế quốc xưa đã gây ra một chấn động lớn trên toàn Nhân Gian Đại Lục, tựa hồ thổi 1 tia hy vọng cho các Nguyệt Linh đang chìm trong bóng tối của sự áp bức, ngục tù và đày ải từ vương thất Lữ Hạ. Dù bị đàn áp dã man, nhân sĩ khắp nơi lũ lượt đổ về vùng đồi núi phương Bắc - nơi từng là thủ đô Minh Nguyệt xưa, nay một lần nữa trở thành "chốn bình yên cuối cùng của hy vọng" cho Sinriya.
"Chỉ sau hơn 3 tháng, số người gia nhập quân khởi nghĩa đã tăng đến 15,000 - trong đó có cả những sĩ binh Xích Vũ Đoàn chán ghét sự tàn bạo của Hoàng Đế Lữ Hạ. Từ Khang, cùng với Nguyệt Tử Song Thần, bắt đầu đánh chiếm các tiền đồn của Lữ Hạ xung quanh cố đô Minh Nguyệt vả chỉ 1 năm sau đó, đã chiếm phân nửa lãnh thổ vùng rừng núi phương Bắc Sinriya. Hoàng thất Lữ Hạ trước tin này đứng ngồi không yên, liên tục cử quân chinh phạt, nhưng lần nào cũng bị đánh cho thất điên bát đảo. Cuối cùng, Hoàng Đế Idriana ra lệnh cho Ngũ Đại Ma Thần xuất chinh, xây nên năm bức tường thành bọc quanh cứ địa của quân kháng chiến như 1 nỗ lực kìm hãm sự phát triển chóng mặt của đội quân này."
Nexus thứ 2712, sau 30 năm với hơn 20 vạn nhân công làm việc cật lực, năm bức tường thành của Lữ Hạ hoàn thành, như những rào chắn cuối cùng bảo vệ cho đế quốc thối nát này khỏi con phụng hoàng trắng đang trỗi dậy nơi núi rừng phương Bắc. Đồng thời với việc đó, Hoàng Đế Lữ Hạ cũng lập nên một thành phố tiền tiêu như 1 cứ điểm hỗ trợ phía sau cho các chốt phòng thủ trên những bức tường - thành Vĩnh Lạc - sau trở thành thành bang Eternium của Nhân tộc. Sử sách ghi lại thành Vĩnh Lạc này gồm 3 lớp tường thành, xây dựng trên 1 đồng cỏ lớn gần sông Siren ngăn cách địa phận vùng rừng núi phương Bắc và trung địa Nhân Gian Đại Lục. Thành có hào sâu bọc chung quanh, cùng các vọng tháp mọc lên chi chít được nối với nhau bởi hệ thống cầu vượt bắt qua các khu dân cư bên dưới - nối liền những trạm gác và các lớp tường thành. Mỗi tháp canh đều có trang bị những thiết bị công thành tối tân ở thời điểm hiện tại như máy bắn đá [Captapult] và các cánh cung khổng lồ [ballista], quân sĩ canh gác đều là binh lính tinh nhuệ, ngoài ra còn có các nhóm sát thủ Xích Vũ Đoàn [The Imperial Assassins] cực kỳ thiện chiến hỗ trợ. Thành Vĩnh Lạc sau khi hoàn thành, có thái thú đầu tiên là một trong Ngũ Đại Ma Thần - Hắc Hỏa Quỷ Vislusense - nhân vật bí ẩn nhất cho đến thời điểm này, sử sách chỉ nói về y như một ác quỷ chuyên sử dụng lửa đen thiêu hồn, võ công xuất chúng, và là cận vệ thân tín của Hoàng Đế và Vương Hậu.


Binh Lính Xích Vũ Đoàn của Lữ Hạ Thần Quốc
Với các cứ điểm phòng thủ vững chắc trên năm bức tường thành, quân đội Lữ Hạ đã đẩy lùi được rất nhiều các đợt tập kích từ phiến quân Từ Khang. Năm bức tường thành cũng hạn chế rất nhiều nhân sĩ từ phương Nam muốn hội quân với quân kháng chiến, vì thế, trong giai đoạn Nexus thứ 2712 đến 2762, quân đội kháng chiến lâm vào tình thế vô cùng khó khăn. Tuy có Nguyệt Tử Song Thần trợ chiến, nhưng sức mạnh của Đại Ma Đầu Vislusense bên phía Lữ Hạ cũng là một chỗ dựa vững chắc cho các lữ đoàn bóng tối, khả dĩ giúp chúng đương cự với sức mạnh từ hai vị Thiên Sứ này.
Mùa Đông năm Nexus thứ 2762, quân đội Từ Khang lâm vào tình trạng khốn cùng, hơn 100,000 nghĩa binh sau 50 năm kháng chiến, chỉ còn lại vỏn vẹn 3 nghìn người. Toàn quân trong trạng thái thiếu thốn lương thực vì sự phong tỏa của Năm bức tường cùng các đợt tập kích của bọn sát thủ hoàng gia. Các đảo quốc phương Bắc thì từ chối gửi viện binh do e ngại thanh thế của thủy quân Lữ Hạ do thái tử Larik de Idrianos lãnh đạo đang đóng quân ở cảng Ô Viêm gần đó.
Trước tình cảnh này, Lãnh Nguyệt Cung Chủ Legatus đã phá lệ, dùng thần khí triệu gọi các chiến sĩ của Nguyệt Cung trên Song Nguyệt xuống trợ chiến cho quân kháng chiến. Hai chiến sĩ được triệu gọi, một là hóa thân của Cửu Vỹ Hồ Ly trong truyền thuyết Nguyệt Cung - Yukimura Tokugawa (Mạc Điền Hạnh Thôn), một là chiến sĩ dũng mãnh nhất cõi Song Nguyệt - "Nhiếp Chính" của Nguyệt Cung - Akechi Tokugawa (Mạc Điền Minh Trí). Buổi đêm ngày Yukimura và Akechi được Legatus triệu gọi, nghĩa quân Từ Khang đã tiến hành một đợt đánh úp vào một trong "Ngũ Đại tường thành" - tường Thiên Đường Yến. Với sự trợ lực của hai chiến sĩ này, cộng với Thiên Thượng Thần Triteon và yếu tố bất ngờ, nghĩa quân đã chọc thủng được một lỗ trên thành trì đầu tiên, qua đó giải phóng các thôn trấn trong vùng rừng núi xung quanh và tiếp trợ lương thực cho quân sĩ.
Chiến thắng đêm hôm đó như một mồi lửa, châm ngòi cho sự bùng nổ của nghĩa quân. Được tương trợ bởi các chiến sĩ Nguyệt Cung, cùng số dân chúng trong các thôn làng sau bức tường Thiên Đường Yến, nghĩa quân tiến hành cuộc tấn công quy mô lớn vào các cứ điểm tiếp theo...
Nhưng cuộc chiến sau đó cũng kéo dài dai dẳng, nhiều lần lâm vào thế bế tắc, trong suốt 100 năm tiếp theo. Mãi đến năm Nexus thứ 2862, nghĩa quân Từ Khang mới thành công chiếm được thành Vĩnh Lạc. Tổng cộng hơn 10 vạn quân Lữ Hạ đã bị tiêu diệt cùng với chiến thắng này, nghĩa quân cũng tổn thất vô số. Hắc Hỏa Quỷ Vislusense phải tháo chạy cùng các thân binh về các cứ điểm phòng thủ tiếp theo.
Chiếm được thành Vĩnh Lạc, Từ Khang dùng đây làm đại cứ điểm của quân kháng chiến, quy tụ nghĩa quân, chuẩn bị cho đợt tấn công quy mô lớn vào vùng trung địa đế chế Lữ Hạ - nơi được bảo vệ bởi các tinh binh Xích Vũ thiện chiến nhất, cùng với các quái vật cuồng bạo như Hắc Long Eucardieux và Nữ Vương Bò Cạp Sal'ak Un Nakka.
Cùng thời gian này, vùng biển Thất Hải phương Bắc có động, rồi, tại nơi từng là hồ nước SInh Tử Giao ngày trước trong quần đảo Ác Ngư - nay chỉ còn là 1 hố rỗng khô cằn do vài trăm năm trước đó, vương hậu Lữ Hạ đã hạ lệnh chuyển toàn bộ số nước về Fengsel, từ những giọt nước Sinh Tử còn đọng lại sâu dưới các lớp đất đá cằn cỗi, những vệt nước xanh thẫm từ từ hiện ra trong sự kinh ngạc của cư dân các đảo quốc nơi này. Rồi, sau đúng một trăm mười hai ngày, hồ nước Sinh Tử Giao lại tái hiện, và từ những vệt nước ấy, hai đôi cánh khổng lồ của Thủy Linh Thiên Sứ Ethelgyth - vị thần cai trị nguyên tố "thủy" trên toàn Tam Giới - bùng lên trước hàng nghìn chúng dân vùng Thất Hải này. Sự xuất hiện của Ethelgyth đã làm thay đổi mạnh mẽ cư dân vùng Thất Hải - vốn hơn nghìn năm nay sống khép nép dưới bóng tối của Lữ Hạ Đế Quốc. Thì nay, họ đã nhận ra rằng bên cạnh những ác quỷ như Ngũ Đại Ma Thần cùng Hoàng Đế Lữ Hạ, còn có những thiên sứ đại diện cho ánh sáng công lý sẽ một lần nữa soi rọi Nhân Gian Đại Lục...
Sau, cư dân Thất Hải tôn Ethelgyth làm nữ vương của toàn bộ 18 đảo quốc lân cận, xây cho bà một điện thờ nguy nga nằm trên đảo Ác Ngư, gọi là "Tây Môn Thánh Điện." Đồng thời, tà giáo El'riana cũng bị loại trừ, thay vào đó là tôn giáo tôn sùng người mẹ của biển cả mênh mông - Ethelgyth, Goddess of the Seven Seas - gọi là "Tây Môn Thần Giáo." Và cũng từ đó, Ethelgyth ngoài danh hiệu Thủy Linh Thiên Thần, còn được biết đến với cái tên "Tây Môn Giáo Chủ."
Sử sách ghi lại về vị nữ vương này như sau: "Tây Môn Giáo Chủ là hiện thân của thủy thần, hàng năm ban những cơn mưa mát dịu phủ trắng các cánh đồng của muôn dân. Bà tính tình nóng nảy, cương trực, nhưng lại rất có tâm, yêu thương dân chúng như con, đôi lần vi hành qua các ruộng lúa, làng chài, còn thân chinh cởi hoàng bảo, tự tay kéo lưới bắt cá, cày ruộng cùng người dân. Vì vậy, dân cư 18 quốc đảo tôn sùng vị nữ vương của họ như người mẹ của biển nhân từ, sẵn lòng chết vì bà bất cứ khi nào. Ngoài ra, giống như một năm có hai mùa mưa nắng, diện mạo Tây Môn Giáo Chủ cũng thay đổi 2 lần trong một năm: từ ngày Lập Xuân (4-5/2) đến ngày Hạ Chí (21-22/6), bà mang hình dạng của một thiếu nữ tuổi xuân thì với mái tóc và hai đôi cánh rực đỏ, cặp mắt hổ phách sắc sảo, tràn đầy nhiệt huyết; và rồi từ ngày Hạ Chí trở đi, đến ngày Lập Xuân năm kế tiếp, tóc bà chuyển sang màu trắng, cánh màu đen tuyền, tựa hồ như sự đơn sắc của vạn vật trong các cơn mưa phủ trắng Nhân Gian..."
Danh tiếng Tây Môn Giáo Chủ đã giải phóng các tiểu quốc quanh quần đảo Ác Ngư sau đó lan truyền với tốc độ khủng khiếp, thổi thêm một luồng sĩ khí ngất trời lên các nghĩa binh tại thành Vĩnh Lạc. Thu năm Nexus 2873, Từ Khang ngay lập tức cử sứ thần đến Tây Môn Thánh Điện. Thủy Linh Ethelgyth nhận thấy phàm nhân Nguyệt Linh này có tài năng, lại cùng chí hướng lật đổ Lữ Hạ, cộng thêm phần bà cũng thương cảm cho số phận cay nghiệt của y, đã đồng ý lập liên minh với quân đội kháng chiến, và ban danh xưng "Quang Vương" cho Từ Khang, như ý nói y sẽ sớm trở thành vị vua đại diện cho ánh sáng chính nghĩa với trọng trách xua tan bức màn bóng tối đã bao trùm Nhân Gian gần ba nghìn năm...

Tây Môn Giáo Chủ trong giai đoạn từ ngày Lập Xuân đến ngày Hạ Chí, mang mái tóc và cánh rực đỏ.
Sau khi lập liên minh với các đảo quốc quanh Tây Môn Thánh Điện, thanh thế của nghĩa quân tăng gấp bội, hy vọng phút chốc trải dài trên toàn Đại Lục, khắp nơi những cuộc khởi nghĩa lớn nhỏ nổ ra liên miên, làm rung chuyển đến gốc rễ tòa tháp Bình Minh Bóng Tối tại thủ đô Fengsel của Lữ Hạ - khiến các thần quan và cả vương thất ngày ngày như ngồi trên đống lửa.
Tuy nhiên, dù vậy, Hoàng Đế Lữ Hạ và vương hậu Yue Ming vẫn không nao núng, bởi họ tự tin với hai thần khí Hắc Long và Phiên Kiếm đang nắm trong tay, cùng với một "vũ khí bí mật" khác - đội quân bất tử Xích Vũ Đoàn mà hai ma đầu này đã ngầm xây dựng trong suốt hai nghìn năm qua. Đội quân này đến nay vẫn không rõ là có thật hay không, bởi chúng không có dịp xuất hiện kể cả khi Lữ Hạ sụp đổ hơn 300 năm sau đó, nhưng theo những tài liệu cổ xưa nhất mà các truyền nhân của đế chế này ở Hạ Nguyệt thôn, Linh Giới, còn nắm giữ, thì chúng "gồm hơn 50 vạn bộ áo giáp hoàng kim, được chôn dưới một nơi gọi là "Ma Thần Chi Mộ" [Tomb of the Immortals] - nơi này cũng là hầm mộ của vương thất Lữ Hạ - và là chỗ chôn hài cốt của "Serenias," thể xác cũ của vương hậu đương thời. Oán linh trong đây vì thế vô cùng cương mãnh, đến mức cả Hoàng Đế Lữ Hạ cùng Ngũ Đại Ma Thần cũng không khống chế nổi, vì vậy đã lập nên hầm mộ trên để giam giữ chúng. Truyền thuyết kể lại rằng, sở dĩ Idriana và Yue Ming không đánh thức chúng để chống lại các Thiên Thần, là vì một lời nguyền cổ xưa mà chính Idriana - Icarus đã ếm lên để phóng ấn các oan hồn ma quỷ này. Lời nguyền ấy ẩn dưới dạng 1 bài hát - bài hát mà đất trời đã cất lên trong suốt 17 ngày sau khi Hoàng Đế Idriana sinh ra tại Nhân Gian, vang khắp toàn bộ dãy Ngân Thành - vì lẽ đó mà thời gian ấy được gọi là "17 ngày của Gió Trời." Sức mạnh của nó đã khiến ma khí trong người Idriana - Icarus trở nên bất khả chiến bại, đồng thời giúp hắn có khả năng triệu gọi "Nguyệt Linh" - các linh hồn đã chết - trở lại chiến đấu cho hắn. Vì vậy, khi cảm thấy không thể khống chế các oán hồn dưới Ma Thần Chi Mộ, Idriana - Icarus đã quyết định dùng chính bài hát xưa ấy phong ấn nó, rồi sau sẽ tìm lời giải, khắc chế oán linh rồi cho chúng nhập vào 50 vạn bộ giáp kia, tạo nên đội quân bất tử...
Nhưng, mãi cho đến Nexus 3105 - tức là hơn 3 nghìn năm sau, Hoàng Đế Idriana vẫn không thể giải mã được lời nguyền ấy, và bí ẩn của nó bị chôn vùi cùng sự sụp đổ của đế chế Lữ Hạ. Để rồi, các Tiên Nhân đời sau tại Nhân Gian Đại Lục vẫn ngân nga bài hát "Gió Trời" ấy, mà không hề biết về bí mật khủng khiếp ẩn giấu sau từng lời ca." - trích lời của cầm sư Lạc Phi, trấn Hạ Nguyệt, Linh Giới.
Chương Chín: Sự Sụp Đổ Của Lữ Hạ Thần Quốc
Thiên Giới Chi Thành - Thiên Ngục Fengsel xuất hiện tại Huyễn Cảnh
Trở lại cuộc kháng chiến của Từ Khang, việc phải đến cuối cùng cũng đến, sau hơn 100 năm chuẩn bị nữa, vào ngày mà bộ lịch Tử Lân [Nexus] điểm đến năm 3000, toàn bộ hơn 60 vạn nghĩa quân, khoác trên mình các bộ áo giáp trắng, giương cờ trắng in hình quốc kỳ Bạch Phụng xưa, bắt đầu tiến về thủ đô Fengsel của Lữ Hạ Thần Quốc từ thành Vĩnh Lạc, dưới sự chỉ huy của Từ Khang, cùng Nguyệt Tử Song Thần. "Vì đã mất cả 10 ngón tay, ông ta [Từ Khang] tự làm cho mình hai thanh kiếm, gắn chặt vào hai tay bị cụt. Và dù đã hơn hai nghìn tuổi, nhưng do được tám nước Sinh Tử Giao, và còn được Song Thần ban máu, thủ lĩnh nghĩa quân này vẫn dũng mãnh khó ngờ, đứng trước ma binh quỷ tướng không hề nao núng..." - cầm sư Lạc Trịnh thuật lại.
Cùng lúc, 10 vạn quân từ 18 quốc đảo do chính Tây Môn Giáo Chủ cũng cập bến vào bến cảng thành Vĩnh Lạc sau khi đánh bại hải quân của thái tử Lữ Hạ là Larik de Idrianos, hội quân với quân kháng chiến, tạo thành "Hợp Tung Quân" hơn 70 vạn người. Thêm vào đó, biên giới phía Tây của đế quốc Lữ Hạ - nơi giáp dãy Ngân Thành đồ sộ - cũng rung chuyển vì sự xuất hiện của một Thiên Thần khác - Tử Ảnh Vương KAI, Chiến thần bất khả chiến bại của nguyên tố "Kim" cùng băng giá vĩnh cửu.
Bị tấn công từ ba mặt, quân đội Lữ Hạ điên cuồng phản kháng, những Ma Thần vận các bộ khải giáp hắc ám làm từ đá Xích Đế lên người, thân chinh ra chiến trận. Hoàng Đế Idriana cũng liên tục điều động nhân công ra các vùng chiến sự, và ban hành lệnh tổng động viên trên toàn đế quốc, buộc toàn bộ nam giới có thể cầm vũ khí gia nhập quân đội. Năm Nexus thứ 3005, 5 năm sau khi chiến tranh toàn cục nổ ra, tại thủ đô Fengsel, hơn 1 triệu Nguyệt Linh từ khắp các vùng miền bị điều động về, và đẩy ra các chiến trường làm bia sống cho quân đội Xích Vũ phía sau, cản đường các Thiên Thần và Hợp Tung Quân.
Chiến trận cứ thế giằng co suốt 100 năm, thương vong của cả hai bên là vô số, tiếng kêu ai oán của dân chúng vang lên ngút trời... trong khi Nhân Gian Đại Lục bị nhấn chìm trong biển máu và khói lửa binh đao. Lịch sử gọi đây là "Trận Chiến Thanh Tẩy," bơi sau 100 năm, dân số Nguyệt Linh trên toàn Đại Lục có 10 phần thì đã giảm mất chín.. trong đó hơn một nửa là do hậu quả chiến tranh. Giống loài Nguyệt Linh đã cai trị Nhân Gian hơn 3000 năm bỗng chốc lâm vào bờ vực tuyệt chủng vì hệ lụy của cuộc chiến này.
Mãi đến năm Nexus thứ 3105, quân đội kháng chiến, dẫn đầu là Tử Ảnh Thần Vương KAI, mới thành công trong việc công phá thủ đô Fengsel, bắt giữ Vương Hậu Lữ Hạ Yue Ming. KAI sau đó phong ấn bà ta trong một khối băng vĩnh cửu tại Luân Hồi Điện trong tháp Bóng Tối. Hơn 12 vạn quân Xích Vũ bị tiêu diệt trong trận công thành này, và hơn 10 vạn quân nữa đầu hàng các Thiên Thần. Vương thất Lữ Hạ bị bắt giữ gần hết, duy chỉ có các hoàng tử trốn thoát - Thái Tử Larik de Idrianos lẩn vào vùng Ngân Thành, Haford giả làm hải tặc, trốn đến vùng biển Thất Hải, Oda Taijitsu sau khi chiến bại trong trận đấu tay đôi với KAI, đã biệt tăm tung tích.
Bên cạnh đó, Hoàng Đế Idriana giao chiến với cả sáu Thiên Thần, bị trọng thương, sau bị quân đội kháng chiến và các Thiên Sứ áp giải vào vùng Huyễn Cảnh. Các Thiên Thần sau đó dựng nên một cung điện gọi là "Ám Thần Chi Mộ" trên 1 dải đất tại vùng tử địa này, giam giữ ông ta trong đó - bởi một trong các Thiên Sứ - Mộng Thần Uri, Thiên Thần của Âm Nhạc và Cõi Mộng, đã lên tiếng khẩn cầu giữ mạng cho cả ông ta và vương hậu, nguyên nhân của sự việc này được cho là lòng nhân từ của Uri nói riêng.
"Sự sụp đổ của thủ đô Fengsel được ghi chép lại rất sơ sài, có người cho rằng Từ Khang trong cuộc chiến cuối cùng này, đã khám phá ra bí mật gì đó liên quan đến lời nguyền "Gió Trời" đang giam giữ đội quân bất tử trong lòng đất Nhân Gian Đại Lục kia, nên đã ra lệnh tiêu hủy toàn bộ tài liệu liên quan đến cuộc chiến, nhằm mãi chôn vùi bọn ác quỷ đó cùng với Lữ Hạ Thần Quốc, tránh thảm kịch lập lại lần nữa, nếu chẳng may có kẻ biết được về bí ẩn nằm sau các lời ca..." - cầm sư Lạc Phi cho biết.
Sau, có truyền thuyết kể lại rằng, các Thiên Sứ đã nghe được lời của một vị dũng giả tự nhận là đến từ tương lai, tên Nimun Winterfield về việc Ám Thần Icarus sẽ một lần nữa trỗi dậy, thống trị Nhân Giới. Tử Ảnh Vương KAI sau khi suy xét, bàn bạc cùng Tây Môn Giáo Chủ và Nguyệt Tử Song Thần, đã cho rằng sở dĩ Icarus có khả năng này là do sự kết hợp ma khí giữa hắn và Luân Hồi Quỷ - hay vương hậu đang bị đóng băng trong Luân Hồi Điện. Vì vậy, KAI đã khuyên Từ Khang niêm phong thân xác của ma đầu này vĩnh viễn. Tuy có hơi chần chừ do thể xác trong khối băng vĩnh cửu ấy vẫn mang hình dáng người thương hơn nghìn năm trước, nhưng Từ Khang cũng đã đồng ý. Các Thiên Thần sau ấy hợp lực, dùng thần khí hợp với một trong Ngũ Hành Thần Thạch - Hỏa Chi Linh - kéo dãn lối đi thông đến Huyễn Cảnh qua tàn tích của cổng Sandra (đã bị Icarus phá hủy hơn 500 năm trước) trong Luân Hồi Điện, hút toàn bộ kiến trúc tòa tháp Bình Minh Bóng Tối vào trong Huyễn Cảnh... biến nó thành một lăng mộ khổng lồ lơ lửng trong không gian "cõi chết" dành cho Vương Hậu Yue Ming.
Huyễn Cảnh Chi Giao
Lãnh Nguyệt Cung Chủ Legatus sau đó từ giã các Thiên Sứ và Từ Khang, tiến nhập vùng Huyễn Giới, cùng hai Nguyệt Tử là Akechi và Yukimura, ông đã biến tòa tháp Bóng Tối trong Huyễn Cảnh thành một tòa thành khổng lồ lơ lửng giữa mây trời Huyễn Giới - đặt tên là "Thiên Giới Chi Thành Eliriana." Thiên Giới Thành trong truyền thuyết này còn được xem như một nhà tù khổng lồ - hay "Thiên Ngục Fengsel" - bởi công dụng của nó: phong ấn ma khí của Ngũ Đại Ma Thần.
Cùng với các Nguyệt Tử của mình, Legatus tái tạo tháp Bóng Tối thành Thiên Thành, chia làm năm tầng kiến trúc, dùng Thân xác Vương Hậu - hay Luân Hồi Quỷ - đang bị đóng băng như "trái tim" của tòa thành này, rồi khai thác ma khí từ nó, tạo ra các phong ấn giới hạn sức mạnh của "Ngũ Đại Ma Thần" còn đang lẩn trốn đâu đó trên Tam Giới.
Tầng đầu tiên gọi là "Nhân Dịch Đạo" - với kiến trúc toàn bộ bằng vàng ròng, chứa phong ấn kìm hãm sức mạnh của Nhân Dịch Quỷ Haford de Idrianos được canh giữ bởi những oan hồn Lữ Hạ đã quy thuận Nguyệt Cung - gọi là các "Lữ Hạ Thân BInh" - Mor'Legatos.
Tầng thứ hai là "Tu La Đạo," phong ấn ma khí của Tu La Quỷ Kar'ark de Idrianos [Oda Taijitsu], được hộ vệ bởi các quái vật nửa người nửa bò cạp - những "đứa con" của Nữ Vương Sal'Ak Un Nakka.
Tầng thứ ba, Legatus mô phỏng lại kiến trúc Nguyệt Cung trên Song Nguyệt, rồi dùng ảo ảnh Luân Hồi tạo thành một "vương quốc" rộng lớn, với các Nguyệt Tử cùng các võ sĩ... thực chất chỉ là để che dậy "nấm mồ" của Vương Hậu được đặt sâu trong các cung điện trắng toát nơi đây.
Tầng thứ tư, nằm ngay sau Nguyệt Cung tráng lệ tại đây, là lối đi dẫn đến "Hắc Hỏa Thiên Không Cảng" - một hải cảng nằm giữa vùng chân không - kì thực là bắt qua một con sông vô hình tụ lại từ lửa đen, mà trong truyền thuyết vẫn gọi là "sông Nại Hà" nơi địa ngục. Nơi đây có những con thuyền được thiết kế đặc biệt có thể "lướt" trên sông Nại Hà vô hình kia, đưa linh hồn người chết về Luân Hồi Điện ở tầng thứ 3, nơi họ sẽ được Cung Chủ Legatus ban phúc - chuyển kiếp đầu thai, không còn chịu cảnh lệ thuộc vào bóng tối của Ám Thần hay lo sợ bị lạc lối giữa "cõi chết" mênh mông như trước nữa.
Tầng thứ năm, cũng là tầng cuối cùng, và là "đỉnh" của Thiên Thành - nơi còn lưu giữ lại kiến trúc của các tầng thượng nơi tòa tháp Bóng Tối xưa - là nơi phong ấn sức mạnh của "Hư Không Quỷ" Larik de Idrianos - thái tử Lữ Hạ - không có tài liệu nào ghi chép về việc có gì ở nơi này, và các Nguyệt Tử cũng không được phép nói ra. Nhân gian đồn thổi đây là nơi Legatus chôn giấu bí mật về nơi giam giữ Vương Hậu, nằm đâu đó trong Nguyệt Cung, cùng bí ẩn về bài hát "Gió Trời" liên quan đến đội quân bất tử trong truyền thuyết kia.
Với sự ra đời của Thiên Giới Chi Thành, điều hành bởi Nguyệt Cung Chủ, ma khí của Ngũ Đại Ma Thần liền suy yếu, tuột khỏi mức "thần nhân," giáng xuống người phàm - hay nói cách khác, ngày nào Thiên Thành này còn tồn tại trong Huyễn Cảnh, và thân xác Vương Hậu còn bị giam giữ, thì Ngũ Đại Ma Thần chỉ là các Nguyệt Linh bình thường sở hữu sức mạnh đạt cấp Lục Linh .
Tuy nhiên, trải qua hai nghìn năm sau đó, với sự thức tỉnh trở lại của Ám Thần - kẻ sau này sẽ lại cai trị vương quốc Tiên nhân Sivias, các oán hồn Lữ Hạ và quái thú bò cạp trong Thiên Thành đã bị ảnh hưởng, bắt đầu trở nên cuồng loạn, biến Thiên Giới Thành trong Huyễn Cảnh thành một bí cảnh nguy hiểm bậc nhất trên toàn Tam Giới - phần vì cấp độ các quái thú này, phần vì những bí mật kinh thiên động địa mà nó chôn giữ... trong đó có thân xác của ác quỷ mạnh nhất trong Ngũ Đại Ma Thần - Luân Hồi Quỷ, hay"Vương Hậu Lữ Hạ" xưa đang say ngủ phía dưới các cung điện nơi Nguyệt Cung.


Chương Mười: Từ Khang Hiến Xác cho Elias, Trở Thành Quang Thần
Thiên Sứ Tạo Ra Tiên Nhân, Con Người, và Người Lùn Tại Vườn Thiêng Elly'es Nidian
Sau khi chứng kiến thân xác của Vương Hậu Yue Ming bị hút vào Huyễn Cảnh cùng tòa tháp Bóng Tối, báo hiệu sự chấm dứt của đế chế Lữ Hạ, cùng bức màn ma quỷ đã phủ kín Nhân Gian Đại Lục trong hơn ba nghìn năm, Từ Khang cuối cùng đã có thể thở phào. Và, trong khoảnh khắc ấy, ông đã gặp Tử Ảnh Vương KAI - vốn đã biết về việc trong người Ám Thần Icarus có ẩn chứa máu thịt của Elias qua lời kể của Nguyệt Tử Song Thần, vị thủ lĩnh nghĩa quân đã đề nghị KAI tách thánh khí khỏi người Icarus, cho nhập vào thân xác của mình , để vị Quang Thần thời Hỗn Độn sơ khai một lần nữa có thể trở lại, hồi sinh cho Nhân Gian Đại Lục Sinriya - nay đã tan hoang vì chiến tranh, khói lửa xuống hơn trăm năm nay này.
Nghe xong lời đó, KAI và các thiên thần liền cảnh báo Từ Khang làm vậy, linh hồn anh ta sẽ biến mất, đồng nghĩa sinh mạng bị mất đi, nhưng với vị cố vương mà nói, thì sau khi đã giải thoát cho thân xác người thương khỏi sự tàn bạo của linh hồn ác quỷ kia, và chứng kiến các Thiên Thần xây cho nàng một lăng mộ khổng lồ tráng lệ giữa Huyễn Giới - là Thiên Thành kia, thì trách nhiệm của anh với Sinriya đã hết.
"Tôi chỉ muốn được ngủ một giấc dài, và khi tỉnh dậy, có thể "sống" kiếp người bình thường bên những người yêu thương, không cần phải là anh hùng chi hết. Vậy là đủ rồi." - Đó là nguyên văn những gì anh ta [Từ Khang] đã nói với các Thiên Sứ. Lúc này, một trong các Thiên Sứ - Thiên Hỏa Minh Thần Orpherrius, đã bất ngờ gật đầu, hứa với Từ Khang rằng ở kiếp sau, anh sẽ có cơ hội gặp lại chị gái, cùng duyên kỳ ngộ với vị công chúa Thất Hải xấu số kia.
Rồi, trước sự quả quyết của Từ Khang, cùng với việc nếu có thể khiến Elias tỉnh giấc, Nhân Gian Đại Lục sẽ được tái sinh, các Thiên Thần đã đồng ý với đề nghị của anh ta. Họ cùng tiến về Ám Thần Chi Mộ trong Huyễn Giới, dùng thần khí tách các quang thể tinh khiến khỏi thể xác Ám Thần đang bị phong ấn, cho nhập vào người Từ Khang...
"Ánh sáng rực lên, vị anh hùng nhắm mắt. Sau kiếp dài ba nghìn năm, chinh chiến bốn phương, chịu bao bi ai, khổ ải... sứ mệnh của anh cuối cùng cũng chấm dứt." (Rene Bergnard, "Birth of Darkness") - "Linh Hồn vị cố vương Bạch Phụng thoát khỏi thể xác, chu du về Luân Hồi Điện qua sông Nại Hà.. chuyển kiếp đầu thai. Trong khi tại quang cảnh tiêu điều nơi phế đô Lữ Hạ, đôi cánh hoàng kim khổng lồ mọc lên từ sau thân xác anh, đoạn ánh sáng của vầng Thái Dương xuyên qua các lớp mây mù quầng vũ trên bầu trời Nhân Gian Đại Lục... thế gian như được hồi sinh, đón chào sự trở lại của "Ánh sáng" và "Hy Vọng" - Quang Thần Elias - trong thân xác người anh hùng Từ Khang."

Quang Thần Elias tái sinh trong thân xác người anh hùng Từ Khang
Sau khi tái sinh trong lốt Từ Khang, Elias đã dùng thần khí của mình, quy tụ các tinh thể ánh sáng từ lõi Lunedian của thần kiếm Alas trong tâm Nhân Gian Đại Lục về một khu vực nằm ở trung tâm vùng rừng núi phương Bắc Đại Lục Sinriya - cách phế tích thủ đô Yue Ming (ngày nay là cảng Orlias thuộc Nhân Giới) 300 dặm về hướng Tây Nam. Truyền thuyết kể lại rằng, tại nơi mà các linh thể ánh sáng ấy tề tựu, cây cối phát triển mạnh bất thường, các thân cổ thụ mọc lên chạm đến chân mây, cao hơn trăm trượng, ngàn hoa đua sắc, thi nhau nở rộ xung quanh các luồng khí ngũ sắc lượn lờ... khung cảnh tựa hồ chốn bồng lai tiên cảnh. Các Thiên Thần và Elias gọi khu vườn này là "Elly'es Nidian," có nghĩa là "Bí Cảnh chốn Thiên Đường" [Thiên Giới Bí Cảnh].
Tại đây, Elias đã dùng các hạt ánh sáng, hòa với đất đá nơi khu rừng này, nặn nên một sinh linh với vẻ đẹp tuyệt mỹ - Eliriana - vị Tiên tử (Elf) đầu tiên trong lịch sử Hỗn Mang Tam Giới. Vô cùng hài lòng với tuyện tác của mình, Elias đã trao quyền điều hành vườn Elly'es Nidian cho Eliriana, cùng sứ mệnh dẫn dắt Tam Giới cho giống loài của ông - Tiên, những sinh mệnh ẩn sau các khu rừng, mang trên mình tri thức vô tận, cùng khả năng vận dụng các pháp thuật ánh sáng và tài xạ tiễn bách phát bách trúng.
Rồi, Tử Ảnh Thần Vương KAI thấy Elias tạo ra Tiên, không chịu thua kém, liền vận dụng khả năng điều khiển kim loại trong đất đá của mình, nặn nên sinh mạng mới. Nhưng dưới bàn tay thô cứng của KAI, sinh linh tạo ra trông... xấu xí vô cùng, với bộ dạng thô kệch, thân người lùn xủn, hệt như một khối đá vậy. Trước cảnh ấy, một trong các Thiên Thần là Bạch Linh Hoa Thần Ellie đã không nhịn được, bật lên tiếng cười trong vắt trêu đùa KAI và tác phẩm của ổng. Elias và các Thiên Thần khác thì khen lấy lệ. Bực tức vì nụ cười của Ellie, KAI đã đưa tay... kí đầu cô ta, khiến những hạt ánh sáng sau 3 đôi cánh trắng sau lưng vị nữ thần kia tản ra, rơi vào "khối đá" mà ông vừa nặn. Những hạt ánh sáng ấy, mang trong mình mộc tính khéo léo hơn người, đã ban cho sinh mệnh thô cứng kia một đôi bàn tay tài hoa bậc nhất Nhân Gian. Sinh mệnh đó không gì khác, chính là những "Người Lùn" (Dwarf) tuy thô kệch nhưng lại là những thợ rèn, thợ thủ công tài ba nhất toàn Tam Giới. Người lùn đầu tiên này được KAI đặt tên là "Nimun."
Ellie sau khi bị kí đầu, lại thấy hạt ánh sáng của mình rơi phải sinh linh xấu xí kia, đã nổi giận với Tử Ảnh Thần Vương. Nhận ra sai sót của mình, cũng như cảm thấy có lỗi, KAI đã nhờ các Thiên Thần còn lại cùng nhau hợp lực nặn ra một giống loài khác hoàn mỹ hơn, tặng cho Ellie.
Và... sau đó, phần vì không muốn thấy Hoa Thần xinh đẹp nổi giận, phần vì nể KAI, các Thiên Sứ đã chung tay tạo nên một giống loài mới: KAI nâng lên một khối đất cứng cáp từ lòng đất, định nặn nên một loài khỏe mạnh, và...cao hơn người lùn, nhưng Thủy Linh Ethelgyth liền cản, bà dùng nước dội vào khối đất kia, khiến nó trở nên mềm mại hơn, và mang hình dạng một phụ nữ. Rồi, Mộng Thần Uri gảy đàn, thổi vào khối đất ấy "sinh mệnh" cùng "tình yêu" và "lòng vị tha." Nguyệt Tử Song Thần đứng cạnh đó nãy giờ, thấy vậy cũng nhúng tay vào. Legatus ban cho khối đất kia sự "thánh khiết" của một Nguyệt Tử, trong khi Thiên Thượng Thần Triteon đưa cho nó "hoài bão" và "ước mơ" - tựa hồ bầu trời mênh mông mà bà cai quản. Rồi, Ellie thấy cảnh KAI vì mình, cũng có phần nguôi ngoai, liền tiến đến trang điểm cho khối đất kia, biến nó thành một thiếu nữ xinh đẹp vô ngần.... đồng thời, Hoa thần cũng đặt tên cô ta là "Sandra Aeternitas" (dịch ra là "Thiên Nguyệt") - "Con Người" đầu tiên trên toàn Tam Giới.
Quang Thần Elias thấy các Thiên Thần hợp lại, tạo ra Thiên Nguyệt, thì chỉ cười khì rồi nhìn qua Elirian - Tiên nhân ông đã tạo ra - và bắt gặp vị Tiên tử đó đang đắm đuối nhìn cô gái người phàm vừa thành hình dưới bàn tay các Thiên Sứ kia. Thiên Nguyệt kia vừa đón nhận sinh mạng, đã bắt gặp cái nhìn của Tiên Eliriana, và tình yêu giữa họ, không nói mà chợt thành hình....
Chau mày trước viễn cảnh hai giống loài khác nhau nảy sinh tình cảm, Elias đã ra lệnh cho các Thiên Sứ mang Thiên Nguyệt đi khỏi vườn Elly es'Nidian, sau khi cảnh báo cô ta: "Loài người các ngươi nhận nhiều chúc phúc như vậy, nếu không làm tốt nhiệm vụ tái thiết Nhân Gian, sẽ khiến thần thánh nổi giận, hậu quả khó lường."
Bất chấp sự tiếc nuối của Eliriana và Thiên Nguyệt, các Thiên Sứ sau đó không dám trái lời Quang Thần, đã mang Sandra Aeternitas đến thành Vĩnh Lặc - căn cứ của các nghĩa quân Từ Khang. Tại đây, họ tạo ra thêm một người đàn ông, đặt tên là "Charles Winterfield." Hai người Charles và Sandra sau nên duyên vợ chồng, sinh con đẻ cái tại thành Vĩnh Lạc, sống cùng các Nguyệt Linh tại đây. Tuy vậy, Sandra - hay Thiên Nguyệt - thỉnh thoảng vẫn đen lòm nhớ thương vị Tiên Tử Elirian trong khu rừng phương Bắc kia, nên mỗi năm, cô ta đều lén chồng con đi lên bìa rừng tìm kiếm tung tích vị Tiên kia, nhưng không thấy. Sau, Sandra chết đi, được chôn tại bìa rừng đó, mặt đất trên mộ bia liền nở lên vài bông hoa đỏ rực - loài hoa máu Elistanis - màu đỏ của nó cũng giống như trái tim rỉ máu của Sandra khi bị chia cắt khỏi mối tình đầu của mình vậy.
Về phần Eliriana, Elias sau khi ra lệnh cho các Thiên Sứ đưa Sandra về vùng trung điạ, đã tạo ra thêm các Tiên nhân khác, rồi truyền cho Tiên tộc kiến thức về cuộc chiến ba nghìn năm qua, căn dặn họ phải bảo lưu nó, và tuyệt đối không để các bí mật của Lữ Hạ lọt đến tai những loài khác. Đồng thời, ông cũng dạy Tiên nhân bài hát "Gió Trời" gồm bốn câu, là:
“flosa et terrania, quaetii fluita estii ventus’ka…
saguinia et lacrmisia, quaetii faditia estii sonistia,
Cruenta’inia proelia, non potuii audiebastia sonosii unsii…?
Leniteria’intia rideria, quoda reliqiumii… estia aeterniumia...”
Dịch: Hoa nơi gió cát, khẽ bay trên bầu trời…
Máu cùng nước mắt, nhạt nhòa trong biển âm thanh…
Nhưng cõi sa trường máu đổ, một chút đó làm sao nghe thấy…?
Cứ mỉm cười đi… rồi ngủ yên nơi vô cùng…
Và bài hát ấy trở thành bài dân ca mà các Tiên nhân vẫn hát trong khi lên đồng, xuống ruộng, hay ngao du giữa các tán cây nơi khu rừng phương Bắc cổ kính rêu phong - một phần cuộc sống của họ từ lúc đó...
Mặt khác, người lùn Nimun được Tử Ảnh Vương KAI dẫn đến dãy Ngân Thành, nhận làm học trò, cùng ông nặn ra các người lùn khác. Nhưng bàn tay thô kệch của KAI chỉ tạo ra được những cá thể xấu xí, cục mịch - vì vậy mà ngày nay, người lun nam với nữ hầu như không mấy khác biệt. Cũng chính lúc đó, Hoa Thần Ellie lại hiện ra, tình nguyện ban bạch linh thần khí cho các người lùn, giúp họ đều sở hữu bàn tay khéo léo. Cảm kích trước việc làm đó của Ellie, cũng như cảm thấy hối lỗi vì đã kí đầu cô, KAI đã tuyên thệ sẽ mãi mãi là người bảo vệ Hoa Thần, giữ cho hoa cỏ trên Tam Giới mãi đua sắc trổ hương, tựa hồ như sắc đẹp của cô - Ellie, Ellie of the White Tree.

Lịch Sử Hỗn Nguyên Tam Giới từ đó bước sang một trang khác - đánh dấu sự khởi đầu của một thời đại hoàn toàn mới, trỗi dậy từ đống tro tàn của đế chế bóng tối Lữ Hạ và Kỷ Bóng Tối.
Mùa Đông Nexus thứ 3005, trong vườn thiêng Elly'es Nidian, Tiên nhân Eliriana tuyên bố sự chấm dứt của lịch Nexus, và sự khởi đầu của năm thứ nhất của "kỷ Hỗn Nguyên," đồng thời đứng đầu cộng đồng Tiên nhân phương Bắc, lập nên "Vương Quốc Tiên Sivias," Tại trung địa Sinriya, hơn 20 năm sau, con cháu của Sandra và Charles cũng đổi tên thành Vĩnh Lạc thành "Eternium" - lập nên thành bang đầu tiên của Nhân tộc. Các Nguyệt Linh nguyên là nghĩa binh Từ Khang tại đây đón nhận việc này với thái độ không mấy vui vẻ, và từ đó, hiềm khích giữa họ và Nhân tộc ngày càng tăng cao. Sau, do số lượng con người tăng nhanh chóng, còn Nguyệt Linh thì ngày càng thất thế, và bị kì thị do thói quen ăn xác chết của họ. Năm Hỗn Nguyên thứ 74, phần lớn Nguyệt Linh tại các thành bang Nhân tộc đã tháo chạy về vùng núi Ngân Thành tuyết trắng... và giống loài Nguyệt Linh tại Nhân Giới không còn được nhắc đến kể từ đó - nếu có chỉ là trong các câu chuyện về loài quỷ ăn xác nơi vùng núi mà các bà mẹ thường kể vào buổi đêm để dọa lũ trẻ.
Về phần người lùn, họ xây nên một tòa thành nằm trong lòng dãy Ngân Thành, đặt tên là "Địa Thành Dorithor," tôn KAI và Ellia lên làm bậc "tổ phụ khai quốc." Hai vị Thiên Sứ này ở cùng các người lùn trong Dorithor, giúp họ rèn vũ khí và đương chọi với khí hậu khắc nghiệt vùng Ngân Thành trong hơn 800 năm sau đó.
Nhân Gian Đại Lục Sinriya từ ngày đó hưởng thái bình, thịnh trị, dưới sự bảo hộ của Quang Thần Elias và các Thiên Sứ Hỗn Mang... Muôn loài cùng nhau chung tay xây dựng nên những xã hội văn minh, thịnh vượng từ đống tro tàn của các Nguyệt Linh và đế chế Lữ Hạ.
Những tưởng thời kì bóng tối sẽ vĩnh viễn ngủ yên trong quá khứ, và lời ca "Gió Trời" sẽ mãi chỉ là một bản dân ca đằm thắm, nhưng... mọi thứ đã thay đổi, một lần nữa, vào mùa Đông năm Hỗn Nguyên 1004.
Xem tiếp phần 2 tại đây.